Chỉ biết uy hiếp người!
Hạ Băng Khuynh giật lấy, cắn ống hút, uống thuốc bổ máu.
Gớm.
Mỗi ngày đều uống thứ này thật đau khổ!
Mộ Nguyệt Sâm thấy mặt cô nhăn lại thành đống, cũng rất đau lòng, nhưng hết cách, chỉ có việc sinh con, anh k thể giúp cô.
1 lúc, quản gia đưa đồ ăn lên.
Hạ Băng Khuynh cũng thực sự đói, đều ăn sạch hết.
Mộ Nguyệt Sâm thấy cô khẩu vị tốt, đưa phần của anh cho cô, thấy cô ăn một cách thỏa mãn, lòng cũng thỏa mãn.
Ăn xong, khoảng 1h.
Tối qua ngủ k ngon, sáng dậy s, Hạ Băng Khuynh có chút buồn ngủ, tắm xong, liền bò lên giường ngủ.
Phòng ấm áp, đặc biệt im lặng.
Hạ Băng Khuynh an nhiên vào giấc.
Mộ Nguyệt Sâm ngược lại đầy tâm sự ngồi trên ghế, mắt phủ bởi tầng sương mù dày đặc, như là đêm khuya trong rừng sâu, im lặng cùng cực, còn đầy nguy hiểm.
Anh fai nhanh tìm ra ng đó, trễ 1 ngày, nha đầu sẽ nguy hiểm 1 ngày.
Bây h a k có manh mối, thậm chí, kêu anh mạnh dạn đoán, anh cũng k biết ai.
Cảm giác này cực kỳ k tốt.
Rất lâu, a đứng dậy, rời phòng, lái xe rời đi.
3h hơn, Hạ Băng Khuynh tỉnh dậy.
Mơ hồ xoa mắt, nhìn sofa, k thấy hình bóng Mộ Nguyệt Sâm.
Ngồi dậy, xuống giường, đến tủ tìm 1 áo khoác ngoài, đi vào phòng Mộ Nguyệt Sâm.
Mở cửa, k có ai.
Quay đi đến thư phòng.
2 chỗ đều k thấy, cô có chút mất mát, tỉnh k thấy ng, lòng trỗng trãi.
Chậm rãi xuống lầu, ở cửa sổ nhìn ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679692/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.