Mộ Nguyệt Sâm ném đth qa bàn.
“Tút tút---”
Đến 1 tin nhắn.
Mộ Nguyệt Sâm k xem.
Hạ Băng Khuynh đưa tay lấy đth, mở ra, là tin thoại.
Cô mở ra, giọng Khương Viên vang lên: “Mộ Nguyệt Sâm, anh điên à, tôi cho anh 5ph, nếu k mở, chuyện nữ hầu tôi thám tính đc, k nói anh nghe.”
Nghe 2 chữ nữ hầu, Hạ Băng Khuynh kinh ngạc nhìn Mộ Nguyệt Sâm.
Chị Khương s lại quan tâm chuyện này?
Mộ Nguyệt Sâm liền đứng dậy khỏi sofa, ấn thang máy xuống, sau đó ngồi lại lên sofa.
1 lúc, Khương Viên và Cố Quân Thụy đến.
Cố Quân Thụy mặc áo khoác đen da báo, tay đeo găng tay đên, đẹp trai lạnh lùng.
Khương Viên đầm dài lưới tinh tế, bên ngoài thêm 1 áo khoác hoa lệ.
Nhưng, chân lại mang dép lê.
Nhìn thôi, Hạ Băng Khuynh cũng cảm thấy lạnh k thôi r.
Khương Viên ném mạnh túi lên sofa, mắt đẹp trừng Mộ Nguyệt Sâm: “Anh đc lắm, tốt xấu chúng ta bạn 10 mấy năm, tốt xấu tôi cũng đẹp như hoa, anh để 1 mỹ nữ đứng ở ngoài lạnh lẽo nhìn anh khóa cửa lại, chút lương tâm cũng k có, uổng công tôi luôn nghĩ cho anh, quá k có lương tâm rồi!”
Mộ Nguyệt Sâm mặt vô cảm.
Hạ Băng Khuynh lén cười, chị Viên quá cá tính.
“Đc r, đc r” Cố Quân Thụy đỡ vai cô: “Mỹ nữ Viên, bớt giận, đừng tính toán với tiểu tử này”
“Anh ta chính là thứ k có lương tâm, tôi yêu anh ta như v, dù anh ta ngược tôi mấy trăm lần, tôi vẫn yêu anh ta như lúc ban đầu, anh ta thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679697/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.