Anh trực tiếp rời khỏi, gọi điện cho Cố Quân Thụy lấy địa chỉ của Mộ Nguyệt Sâm, lái xe qua.
Đến clb, âm thanh đinh tai nhức óc, nơi nào cũng là mùi rượu và ăn chơi trác tán.
Mộ Cẩm Đình tìm thấy Mộ Nguyệt Sâm đã uống say ở 1 góc sofa: “Nó mỗi ngày đều v?”
“Mấy nay, mỗi ngày đều v” Cố Quân Thụy k kiên nhẫn: “Anh cả, nhanh đến đón cậu ấy, bọn e sắp k chịu nổi”
Mộ Nguyệt Sâm bt rất ít mua rượu, nhưng lần này, như muốn uống chết mình v, ai thấy cũng phiền não.
Mộ Cẩm Đình trực tiếp lên trc, kéo cổ áo Mộ Nguyệt Sâm ra ngoài.
Nam nhân bình thường phong độ, bây h bị anh cả nhà mình kéo như bao cát ra ngoài.
Trong miệng, k ngừng nỉ non.
Chắc là bị kéo đến có chút phiền, anh đưa tay kéo tay Mộ Cẩm Đình, hung hăng đẩy ra.
Mộ Cẩm Đình k phòng bị, 2 ng cùng té xuống đất.
Mộ Nguyệt Sâm mở mắt, nhìn thẳng anh: “Tại s fai nhẫn tâm như v”
Giọng anh rất nhẹ, rất nhẹ.
Trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc, thật sự k thể nghe đc.
Nhưng Mộ Cẩm Đình cứng ng.
Vì a nghe thấy r.
Nghe đc em trai mình, giọng tan nát.
Anh chưa từng thấy nó yếu đuổi như v, k giống em trai anh nữa.
Anh tin, nó bị thương rất nặng.
“Nha đầu thối, nếu nhớ nhà nói chị, chị về với e, chuyện này, tạm thời k nói ba mẹ” Hạ Vân Khuynh đứng trc cửa nhà Quý Tu, mắt sưng đỏ nhìn em.
Dù nói thế nào, Hạ Băng Khuynh cũng k chịu rời đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679754/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.