Cô rất rõ, có những vết nứt dù giấu dưới bề mặt bằng phẳng, cũng k thể khôi phục lại.
Xe dừng ở trc nhà hàng Tây.
Hạ Băng Khuynh biết, thực ra Mộ Nguyệt Sâm k thích đồ tây, chỉ là thích hoàn cảnh.
Phía trc, Mộ Nguyệt Sâm xuống xe.
Hạ Băng Khuynh và Quý Tu cũng tự xuống xe.
Vào nhà ăn, phục vụ dẫn hơn đến phòng bao.
Căn này Mộ Nguyệt Sâm thường đến.
3 ng vào ngồi.
Phục vụ sắp dao nĩa cho họ.
“Có thể gọi món r! Muốn ăn gì tự gọi!” Mộ Nguyệt Sâm nói với Hạ Băng Khuynh
“V a khách khí r---” Hạ Băng Khuynh nói với phục vụ: “Lấy hết tất cả đồ trong menu, ngoài ra chúng tôi muốn rượu đỏ mắc nhất mắc nhất ở đây”
Phục vụ có chút k dám viết.
Mắt nhìn sang Mộ Nguyệt Sâm.
Ăn hết menu còn đỡ, mà rượu đỏ, mắc nhất 1 bình 20 mấy vạn, nếu đem lên, sẽ rất nhiều tiền.
“Theo cô ấy nói mà làm!” Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm cao lạnh.
“Vâng, Mộ tổng!” Phục vụ cung kính cười.
Có câu này của anh, anh yên tâm r.
Quý Tu ở bên k nói.
Lúc bắt đầu đồng ý đi ăn khuya, đã k có ý tốt.
1 lúc, đồ ăn mang lên từng món, để đầy bàn.
Rượu đỏ mắc cũng mang lên, để trong đồ đựng, bưng lên bàn.
“Rượu đỏ này e có thể uống k? K sợ say?” Mộ Nguyệt Sâm đổ 1 ly cho mình, cho Quý Tu 1 ly.
“Cảm ơn!” Quý Tu nhận rượu.
Hạ Băng Khuynh đẩy ly ra: “S k thể uống? Chút rượu đỏ, tôi đâu fai ruồi, chạm rượu liền say!”
“Đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679814/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.