Tòa nhà bị giới nghiêm.
Hạ Băng Khuynh và Quý Tu fai chứng minh thân phận mới đc vào.
Mộ Nguyệt Sâm mặt lạnh lùng đứng trên sân thượng, gió thổi bay áo anh, làm áo khoác màu xám dán lên cơ thể săn chắc của anh, khiến anh trở nên cực kỳ kiêu ngạo độc tôn.
Lần này, đến cục trưởng cũng đến r.
Hạ Băng Khuynh và Quý Tu mang găng tay và khẩu trang qua.
Thi thể vẫn còn nhiệt độ, k có dấu hiệu bị cứng, mềm mại nằm trên thùng nước, đầu chìm trong nước, tóc xõa ra trôi lềnh bềnh trên nước.
Hạ Băng Khuynh nhìn Mộ Nguyệt Sâm.
Mắt anh sâu trầm, mặt căng cứng như con dao sắc bén.
Lúc này chắc a cũng rất đau đầu, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, chết 2 ng.
Cảm nhận đc ánh mắt của cô, Mộ Nguyệt Sâm quay đầu, 1 ánh mắt chạm vào đáy mắt cô.
Tim, liền thịch 1 nhịp.
Như quả cầu lửa xông đến, đến quá nhanh, k thể né đc.
Khẽ ngây ng, cô ép bản thân trấn tĩnh chuyển dời ánh nhìn.
“Ai là ng phát hiện tử thi đầu tiên?” Quý Tu hỏi.
“Là tôi” Mộ Nguyệt Sâm mắt dời khỏi ng Hạ Băng Khuynh, nhìn Quý Tu, giọng khàn đặc đáp.
Thi thể, là anh phát hiện đầu tiên.
Vì thùng nước này là nơi hệ thống cung cấp nước của tòa nhà, anh đến để mở vòi nước phát hiện có gì k đúng.
Sau đó thuận theo ống dẫn đến đây, liền phát hiện thi thể.
Hạ Băng Khuynh nghe xong khẽ nhíu mày, cô thấy sắc mặt anh có chút do dự.
K lẽ anh có chuyện che giấu?
“Nữ nhân này, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679821/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.