Anh đang đợi cô, rất hiển nhiên!
Nhưng cô k muốn ngồi xe ăn, điểm này cũng rất hiển nhiên!
Tim họ hiểu rõ, đang giằng co với nhau.
Qa nửa tiếng nữa, Hạ Băng Khuynh ăn xong bánh kem, Mộ Nguyệt Sâm vẫn đứng ngoài chờ.
Hạ Băng Khuynh k biết s a kiên trì đợi, cũng gống như k biết tại s bản thân là k muốn ngồi xe anh v.
Càng ngày càng cảm thấy vô vị, cảm thấy k có ý nghĩa.
“Tính tiền!”
Hạ Băng Khuynh kêu phục vụ 1 tiếng.
Tiếng tiền, cô rời tiệm cafe.
Mộ Nguyệt Sâm đi qa, rất tự nhiên mở cửa cho cô.
Hạ Băng Khuynh đứng trc cửa xe, muốn vào, lại đột nhiên dừng bước, nghiêng đầu nhìn anh: “Trên thực tế, tôi có thể đi bắt xe về.”
“E k lẽ sợ tôi ăn e s?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm âm trầm nhìn cô.
Như nếu cô k đồng ý, thì thừa nhận cách nghĩ đó của anh.
Hạ Băng Khuynh quay đầu, dứt khoát vào xe.
Như lấy hành động thực tế nói với anh, cô k sợ anh, đối với anh k có bất kì suy nghĩ gì.
Xe lái trong đêm, đèn đường 2 bên như dẫn họ xuyên qa không gian.
Trong xe cực kỳ yên tĩnh.
Hạ Băng Khuynh nhìn đth 2-3 lần, cuối cùng dựa vào ghế giả ngủ.
Đây là cách đơn giản mà tự nhiên nhất để giết chết sự vô vị.
Hoặc là vì hnay não hoạt động quá nhiều, im lặng thả lỏng xuống, bất giác ngủ r.
Mộ Nguyệt Sâm quay đầu qua, thấy cô nghiêng đầu ngủ an lành, mắt lạnh lẽo trở nên dịu dàng.
Nha đầu giả bộ trưởng thành, nói đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679861/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.