Ánh mắt sâu thẳm của Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống, đáp 2 chữ:”K có!”
“Hmm--” Quý Tu cười nhạt, gật đầu, k hỏi tiếp.
Hạ Băng Khuynh dựa sofa, thấy nụ cười của Quý Tu như chứa ý vị thâm trường, tim nghĩ, k lẽ Mộ Nguyệt Sâm thật sự biết hung thủ là ai?
Cô nhìn Mộ Nguyệt Sâm.
Mắt đang hỏi.
Mộ Nguyệt Sâm cúi đầu nhìn đồng hồ, mặt k biểu cảm đứng dậy: “Thời gian k sớm, chúng ta tan đi, có gì, nói sau.”
“Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh có chút tức giận kêu anh.
Nếu anh biết hung thủ là ai, lại k nói cho cô biết, v đang chơi ng khác à.
Mộ Nguyệt Sâm đi nửa đường dừng lại quay đầu: “Hạ Băng Khuynh, e cũng về ngủ sớm đi, sắp 1h r.”
Nghe cái này, Hạ Băng Khuynh tức đến cười:”Haha, hnay tôi tính ngủ ở đây.”
Ghét nhất ng giả bộ mơ hồ k hiểu.
Mắt Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống: “E đừng làm khó thầy Quý, đây là phòng thầy!”
“S a biết thầy khó xử? A chắc chắn thầy từ chối tôi? Chỉ cần là nam nhân bt đều k từ chối 1 mỹ nữ chủ động ôm ấp!” Hạ Băng Khuynh giọng cay cay nói.
Đợi cô nói xong, sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm trực tiếp tái xanh.
Mà mặt đẹp của Quý Tu cũng khẽ đỏ lên.
Bây h nếu a lên tiếng từ chối, k fai thể hiện a k bt s.
Hạ Băng Khuynh thực sự nóng nảy, mới nói lời k thông qa đại não như v.
Cô thật k muốn kéo thầy Quý xuống nước.
Không khí, trở nên khó xử.
“ Băng Khuynh--” Quý Tu mở miệng.
Hạ Băng Khuynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679869/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.