Hạ Băng Khuynh dùng chân đóng cửa, bưng khay tôm hùm nhỏ tự nhiên lướt qa ng anh, cực kì vô tội nói: “V tôi cũng đâu thể nói 2 ng đang cấu xé, như v bà chủ sẽ gọi 110 mất, anh đừng lo, đây là chỗ nhỏ, dù cho có ai hiểu lầm 2 ng là 1 đôi, lúc về cũng k ai biết.”
Cô dùng lời “an ủi” cô lúc nãy, “an ủi” lại họ.
Ai bảo lúc nãy họ k quan tâm bà chủ có hiểu lầm hay k kéo cô vào phòng, làm cho cô như 1 cô gái lấy 2 chồng, v thì bây h đừng trách cô khiến họ trở thành ae gay.
Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống.
Hạ Băng Khuynh để khay tôm hùm nhỏ lên bàn, nhìn món ngon, áp lực bữa h đều biến mất.
Trong thế giới của kẻ tham ăn, 1 khay tôm hùm nhỏ thơm ngon, đủ để thay đổi tâm trạng của cô.
Đêm nay để bụng ăn thật ngon, mai mới có sức điều tra, cô vỗ tay: “Đc r, chúng ta ăn khuya thôi, lạnh thì k ngon nữa.”
Mộ Nguyệt Bạch đứng dậy đi qa, nhìn đồ trong khay: “Tôm hùm phiên bản mini?”
“Đúng v” Hạ Băng Khuynh nhịn cười, gật đầu: ‘Phiên bản mini, rất ngon đó!”
Nhìn là biết nam nhân này chưa ăn qua, thật sự cũng k kì lạ, nghệ thuật gia đến rổ đựng đồ ăn vặt cũng là bằng trầm hương như anh, s có thể ăn món bình dân như v.
“Thật sự ngon?” Mộ Nguyệt Sâm dùng tay ngọc của mình, ấn lên thử xúc cảm, cầm lên, nhìn trái phải, mắt đầy tò mò.
“Gạt a làm gì, tôi bảo đảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679903/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.