Mộ Nguyệt Bạch nhận đồ uống: “Là Băng Khuynh hiểu chuyện!”
Mộ Nguyệt Sâm k vui liếc anh, cầm đồ uống, k nhưng a k uống, để qa bên.
A chỉ k nhìn đc họ tiếp xúc vui vẻ, anh thừa nhận mình đố kỵ r.
Nhưng lại k thể nói rõ.
“Trận bão” cứ thế biến mất.
Hạ Băng Khuynh lại trở thành thục nữ, từng miếng nhỏ, nhanh chóng tiêu thụ đồ ăn, cho đến khi no.
Lúc ăn, cô như chuột chũi.
Mộ Nguyệt Sâm để phần thịt bò còn lại đến trc mặt cô: “Tôi ăn k hết, e ăn đi!”
“K thể lãng phí đồ ăn” Hạ Băng Khuynh cũng k khách khí, tiêu diệt thịt bò.
Mộ Nguyệt Sâm nhíu mày, như đang nghĩ gì đó, trc mắt đen như phủ lớp màn đen,. k thế dưới đó là thế giới ntn.
Mộ Nguyệt Bạch ưu nhã nghiêm túc nói: “ Băng Khuynh, e có cảm thấy hôm nay quá thuận lợi k.”
“Thuận lợi k tốt s?” Miệng Hạ Băng Khuynh nói v, tim cũng nghi ngờ.
Dù s, là Mộ Nguyệt Bạch thiên tài tính kế cảm nhận đc, cô tin vào độ nhạy bén của hồ ly trời sinh như anh, anh cảm thấy nghi ngờ, nhất định k bt.
Mộ Nguyệt Bạch cười nhạt: “Tôi k nói k tốt, chỉ cảm thấy k thoải mái, bên trong có gì k đúng.”
“Chỗ nào k đúng chứ?” Tâm trạng tốt của Hạ Băng Khuynh cũng biến mất.
“Bức ảnh!” Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên nói ra 2 từ.
Họ tưởng anh k nghe chứ.
“Hình? Hình của ai?” Hạ Băng Khuynh nghi ngờ hỏi.
“Ông nói nhà đó là chỗ vợ bị thiêu chết, ông ta đang đền tội, nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2679920/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.