Chiều, Tiêu Nhân kéo Hạ Băng Khuynh và Qúy Tu đi mua quần áo.
Nhìn cô gái kính và khẩu trang ở ghế phụ Hạ Băng Khuynh lúc nào cũng phiền não muốn bóp chết cô.
Đến Khương Viên là ai? Bối cảnh thế nào? Có quan hệ gì với Tu Tu thân yêu cũng ngu xuẩn không biết sao cứ muốn đi theo chứ?
Bây h cô k muốn quả, giả bộ câm điếc coi như không biết.
Tự tạo nghiệp, k thể sống!
Buồn phiền quay đầu ra ngoài nhìn dòng xe đông đúc dưới ánh dương, cô chống mặt không nói chuyện.
Đến trung tâm thương mại, Tiêu Nhân liền tích cực mua đồ cho Quý Tu.
Hạ Băng Khuynh cũng chọn 2 cái đầm thể thao trắng, nếu đi chơi thì mọi ng nhất định mặc đồ thoải mái.
Mua đồ xong họ đi ăn.
Về ks, Tiêu Nhân mệt mỏi chui vào trong phòng tắm.
Hạ Băng Khuynh lấy đồ đã mua để lên giường, thu dọn hành lí cần mang.
“Băng Khuynh, qa đây ngồi tí!”
Quý Tu ngồi xuống, kêu Hạ Băng Khuynh.
Thả đồ trong tay xuống, Hạ Băng Khuynh qa ngồi đối diện anh, “Có chuyện gì phải nói sao ạ?”
“Cái này nên là tôi hỏi.” Quý Tu định thần, mắt nhìn cô sâu thêm tí.
“E, k có gì nói ạ!”
“V tại s cả ngày mang bộ dạng trầm nặng?”
“Có s?” Hạ Băng Khuynh dùng tay sờ cổ.
Động tác nhỏ này là bình thường khi cô nói dối và bất an hay làm.
Quý Tu dẫn dắt cô 2 năm, sớm đó quen, động tác nhỏ này không thoát khỏi mắt anh.
“Là vì chuyện đi chơi sao?” Anh hỏi trực tiếp.
Hạ Băng Khuynh trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2680011/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.