“Khụ khụ khụ” Cô che miệng chạy qua bên ói hết đồ vừa ăn ra.
Mộ Nguyệt Sâm bị dọa liền thả đồ xuống chạy đến bên cô.
“Băng Khuynh sao thế?” Anh vỗ lưng để giúp cô dễ ói đồ ăn ra.
“Thịt” Cô như liều mạng nói ra mấy chữ từ cổ họng.
Mộ Nguyệt Sâm đau lòng cực kỳ, liền nhận nước Quý Tu đưa qua, đút cô uống.
Cô nghỉ nửa ngày mới mang mùi vị kinh tởm của thịt vừa ăn trả lại cho mặt đất.
“Thịt cậu nướng có chuyện gì?” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nhìn Quản Dung Khiêm bên cạnh, mắt có chút nguy hiểm.
Tuy anh biết chuyện này không thể trách Quản Dung Khiêm, nhưng nhìn thấy Hạ Băng Khuynh bây giờ vẫn còn khó chịu uống nước vỗ lưng liền buộc miệng nói ra.
“Tớ cũng không biết. Tớ chỉ đưa thịt nướng xong cho em gái Băng Khuynh, sau đó em ấy bỏ vào miệng sau đó thành như vậy. Tớ cũng không biết có chuyện gì.”
Quản Dung Khiêm cũng rất nghi ngờ.
“Đưa thịt cậu nướng qua đây” Mộ Nguyệt Sâm lạnh giọng
Anh vừa nghe liền chạy qua lấy xâu thịt qua.
Mộ Nguyệt Sâm lấy lên nhìn, thấy màu sắc không có vấn đề. Để lên ngửi cũng không có mùi kì lạ. Tuy nhiên khi anh bỏ thịt vào miệng mới hiểu tại sao Hạ Băng Khuynh ói ra.
Vì trên thịt không biết bỏ bao nhiêu bột ớt với muối, ăn vào quả thật là hành hạ.
“Đưa tôi ly nước” Anh liều mạng nuốt miếng thịt, đưa tay lấy ly nước. Ôn Nhã Liên đưa ly nước ấm qua, anh uống liền mấy ngụm.
“Thế nào Nguyệt Sâm, thịt có vấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2680094/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.