Dưới sự ‘cầu xin’ của Hạ Băng Khuynh, Mộ Nguyệt Sâm đưa đồ ăn trong tay cho cô. Thuận tiện lấy thêm mấy cây thịt tiếp tục nướng.
Mà Hạ Băng Khuynh cầm xâu thịt ăn đến rất ngon rất vui vẻ.
Mộ Nguyệt Sâm vừa nướng thịt vừa nhìn Hạ Băng Khuynh. Thấy mặt cô thỏa mãn anh liền bất giác nở nụ cười.
Ánh trăng rọi lên đại địa, càng rọi sáng hai người họ lúc này.
2 tiếng sau, một đám người ăn uống no say nằm trên ghế. Cố Quân Thụy và Quản Dung Khiêm muốn cùng xuống biển bơi, nói lần trước bơi chưa đã.
Cho nên Khương Viên kéo Trác Tùy Hàng, Tiêu Nhân kéo Quý Tu, Ôn Nhã Liên và Cố Quân Thụy 3 người thay đồ bơi cùng xuống bơi.
Còn lại Mộ Nguyệt Sâm và Hạ Băng Khuynh ở trên bờ nhìn họ chơi.
Họ 1 người không muốn xuống nước sợ dày vò cơ thể. Một người vì muốn ở bên người đó cho nên không xuống theo.
Hạ Băng Khuynh ngồi trước mặt Mộ Nguyệt Sâm.
Cô mặc áo 2 dây mỏng nhẹ, phía dưới là quần trắng siêu ngắn. Vừa đơn thuần và thanh mát.
Mắt cô nhìn thẳng phía trước, bất giác cười lên. Mộ Nguyệt Sâm ở sau cô luôn nhìn cô.
“Băng Khuynh” Anh cuối cùng mở miệng kêu 1 tiếng.
Cô quay đầu nghi ngờ hỏi “Sao thế”
Nghi ngờ trên mặt cô khiến mấy câu anh chuẩn bị trước đều quên hết. “Không. anh chỉ muốn hỏi em lạnh không?”
Cô lắc đầu “Không lạnh. Gió biển rất ấm, không lạnh chút nào” Nói xong cô đưa tay cảm nhận gió.
Bộ dạng đơn thuần khiến cổ họng Mộ Nguyệt Sâm nghẹn lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2680096/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.