Editor: Waveliterature Vietnam
Những ngày đông chạng vạng, sắc trời vừa u ám vừa một mảng mờ mịt.
Còn mang máng những cơn mưa nhỏ lất phất, thổi vào mặt những luồng gió lạnh, dập tắt những ấm áp.
Thân người Bạc Dạ Bạch gầy gò chậm rãi bước ra khỏi Xuân Giang Thu Dạ, còn cô gái mặc chiếc sườn xám kia thì lững thững theo sau.
Từ sớm đã có người dặn dò bảo vệ, chuẩn bị sẵn dù đưa cho che cho anh ta.
"Bạc tiên sinh, chờ tôi…"
Nhìn thấy Bạc Dạ Bạch bung cây dù đen đang muốn rời khỏi nơi này.
Nhất thời cô gái kia chạy tiến lên, lo lắng gọi một tiếng.
Đôi mắt Bạc Dạ Bạch nhạt đi, xoay ánh nhìn về phía màn mưa không khác nào một ngọn núi tuyết cao, không nhiễm bụi bẩn trần thế khiến người ta phải chùn bước: "Tôi chọn cô không phải vì quan hệ nam nữ tình ái, cô không cần tiếp tục theo tôi."
Cô gái mặc chiếc sườn xám không hiểu, tưởng rằng khách muốn bỏ lại bản thân nên mới rời khỏi Xuân Giang Thu Dạ, vành mắt đỏ ửng đầy oan ức: "Bạc tiên sinh, anh lựa chọn tôi thì tôi chính là người của anh."
Nhưng khuôn mặt Bạc Dạ Bạch vẫn lạnh tanh, không có một chút thay đổi nào: "Lần này không tính.
Cô có thể tìm Cung Tu để nhận lấy một khoản tiền, hoặc cũng có thể ở lại Xuân Giang Thu Dạ này chờ một người khách khác."
Câu trả lời bất ngờ của anh ta là cô gái này choáng váng, đồng thời trong lòng sinh ra một sự không can tâm.
Quan hệ của anh ta và Cung Tu không tệ, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tuong-ngo-sai-lam/2464031/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.