Editor: Waveliterature Vietnam
Năm đó công ty Trì Viễn bắt đầu kinh doanh với quy mô nhỏ, vẫn là nhờ Bạch Thanh Thu dành cho một khoản tiền vốn lớn, giúp Trì Gia không ngừng phát triển mạnh mẽ.
Vì vậy bà ấy nắm trong tay không ít cổ phần nên trước khi mất đi, đã tự tay lập ra một bản di chúc, để lại cho con gái mình tất cả những cổ phần đó.
Có lẽ vì muốn bảo vệ cô nên Bạch Thanh Thu đã chỉ định bản di chúc chỉ có hiệu lực khi Trì Vi tròn hai mươi tuổi, hơn nữa là sau khi kết hôn!
Mỗi lần nghe cha mình nhắc đến mẹ với giọng điệu mỉa mai, chế giễu đầy nhục nhã, ánh mắt lạnh lùng của cô cũng không thể nhịn nổi mà lên tiếng: "Lão Trì, ông thật là tính toán, chẳng phải chung quy cũng chỉ muốn chiếm lấy cổ phần thôi sao."
"Vi Vi, Hàng ca không phải có ý này, công ty chúng ta không phải chỉ thuộc về mỗi Trì Gia mà còn của nhiều cổ đông khác nữa. Co không biết anh ấy vẫn luôn che chở, gìn giữ cổ phần để chờ con thừa kế sao…"
"Nếu con còn tiếp tục như vậy, ai cũng không thể bảo vệ được!
Nhìn thấy thái độ bất cần của Trì Vi, Trì Viễn cực kỳ sốt ruột, cắt ngang lời Diệp Tố Chi.
Nhưng mà đôi mắt sáng của Trì Vi vẫn rất yên tình, cô búng búng mấy cái móng tay rồi hờ hững nói chuyện: " Cùng lắm thì… khả năng xấu nhất là phá sản thôi."
Nghe xong Trì Viễn không tài nào nhẫn nhịn nổi nữa, tay nắm chặt cây gậy, sau đó quay về phía cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tuong-ngo-sai-lam/2464167/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.