Editor: Waveliterature Vietnam
Đối với hắn mà nói, đối với loại chuyện yêu đương phù phiếm này, thật sự quá mức xa xỉ, chẳng được gì ngoài gánh nặng.
Những người có nhiều thời gian để sống mới nghĩ tới chuyện yêu đương.
Cuộc đời hắn ngắn ngủi như vậy.
Cho nên, nhất định không để hai chữ "Thích" tồn tại.
Chỉ tiếc rằng, Trì Vi không thể hiểu được thâm ý bên trong câu nói, chỉ cần biết chính xác người đàn ông này không hề để mắt đến Trì An.
Ngoài việc không tránh xa, người đàn ông vẫn không hề nhận ra Trì An chính là người viết thư cho nên mới trả lời như vậy.
Thế nhưng cho dù thế nào đi nữa, đáp án này cũng khiến cô thấy hài lòng, cũng không còn cảm thấy nặng nề khó chịu nữa.
Giải quyết xong chuyện Trì An, Trì Vi lúc này mới rảnh rỗi nghĩ tới Lệ Yên Nhiên: "Lão sư, sao anh lại gặp được Lệ Yên Nhiên vậy? Quản gia nhà họ Lệ còn nói anh khiến cô ta bị thương..."
Vừa dứt lời, cũng không đợi người đàn ông trả lời, Trì Vi khinh thường nhếch môi: "Nếu như nói lão sư ngược đãi cô ta thì chi bằng nói... Cô ta tìm mọi cách tiếp cận thân mật với lão sư! Nhan sắc cô ta hết sức tầm thường, dáng người cũng chẳng có gì nổi bật, lão sư làm sao có khả năng bỏ qua tôi để để mắt đến cô ta..."
Tất nhiên, Trì Vi một chút cũng không hề tin Bạc Dạ Bạch lại làm ra loại chuyện đó.
Vẻ mặt Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt, ngẫm nghĩ lời nói của cô, hời hợt trả lời: "Hừm, tất nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoc-tuong-ngo-sai-lam/2464204/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.