Từ Nhan chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tình cũng khiến người ta đau đớn, nếu như sớm biết như vậy thì có đánh chết cũng không cho Lưu Vũ đụng vào mình.
Ngay sau lúc bị Lưu Vũ tiến vào, cô đã khóc thét lên, lúc ấy thật sự Lưu Vũ đã dừng lại, rồi anh khom người nhìn vết thương của cô. Nhưng cơn đau xuất phát từ bên trong thì anh coi bằng cách nào? Chỉ đến khi nhìn cô chảy rất nhiều máu, tất cả ham muốn của anh đều bị dọa trở về.
"Anh đừng chạm vào em!” Hai mắt Từ Nhan ngấn nước trừng trừng nhìn anh, nếu như anh còn cưỡng bức cô làm gì thì cô nhất định đạp xuống giường.
Giờ này Lưu Vũ còn tiếp tục giày vò Từ Nhan ư? Tuy lo làm phúc cho mình mới quan trọng, nhưng thân thể Từ Nhan càng quan trọng hơn, nhìn cô vì anh mà khóc, đã khiến anh rối loạn không thôi mất rồi.
"Để cho anh xem nào, anh không đụng vào em nữa đâu." Lưu Vũ dịu dàng an ủi, giữ chặt cặp chân cô, để tránh việc cô nổi cáu đạp anh, cúi xuống xem bên trong cô đau thế nào.
Từ Nhan bực bội, vung nắm tay đánh lên bờ vai anh, nhưng trên người anh toàn cơ bắp, chỉ khiến tay cô đau mà thôi, cô trực tiếp cắn vai anh luôn.
Lữu Vũ nhíu mày, vết cắn của cô khiến anh đau đớn, nhưng so với tiếng thét đau đớn khi nãy thì nhằm nhò gì? Anh im lặng để cho cô tùy ý cắn tùy ý đá, anh cũng không giận cũng không tránh né xem xét chỗ rách bên dưới, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-chui-voi-trung-ta/1777547/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.