Sau khi một nhà Quý Giai Thành tới cửa xin lỗi, Quý Trạch An nghe Sầm Ân Thư nói vài câu về bọn họ, khẩu khí vẫn không tốt lắm, một bộ dáng dấp bị chiếm tiện nghi, Quý Trạch An có chút dở khóc dở cười.
Chỉ biết là Quý Giai Thành từ bỏ công tác tại Cảnh Thành, Quý Khâu Nguyên cùng Hạ Hoài San quyết định mang hắn về Giang Thành để ở bên người, lo lắng hắn sơ ý một chút liền gặp rắc rối, dù sao Cảnh Thành trời cao hoàng đế xa, tại Giang Thành bọn họ vẫn có thể giúp một tay, cũng không đến nỗi để cho hắn làm ra đại họa bọn họ không ứng phó kịp. Quý Trạch An ngược lại cảm thấy đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ, nghĩ tới đây cậu thấy Sầm Ân Thư còn một bộ xấu mặt ngồi ở trên ghế sa lon, khóe miệng hơi ngoắc ngoắc.
Đám người bọn họ đi hay ở cũng không sửa được quan hệ giữa bọn họ, bất quá, đi cũng tốt…
Giữa thân thích, còn có công ơn đã từng nuôi dưỡng, cho dù bọn họ đối với cậu không tính là tốt, nhưng xương cốt đánh gãy còn liền với da, có một số việc cậu không thể không kiêng kỵ, Quý Trạch An không phải không gánh chịu được cái danh xấu kia, chỉ là thuần túy không muốn làm đến ác như vậy.
Cậu dần trở thành một người càng ngày càng bao dung, chỉ cần không liên quan tới vấn đề sinh tử, cậu có thể không để ý tận lực chậm rãi tiêu hóa, vấn đề vừa rồi cũng vậy, cũng không thể nói là bao dung hay không, bởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-cung-thi-ta-cung-co-the-nhin-thay-chu-viet-ki-quai/384088/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.