Chương 397
Bạch Hiểu Nguyệt suy nghĩ rồi đáp: “Thì hẹn hò bình thường thôi, anh đúng là không có kinh nghiệm. Thế mà cũng hỏi em. Những cặp đôi bình thường sẽ hẹn nhau ở rạp chiếu phim, đi ăn tối, nắm tay nhau đi dạo trên quảng trường, thỉnh thoảng sẽ mua quà tặng cho nhau.
“Chỉ như thế thôi!” Trong thế giới của Vân Thiên Lâm đó hoàn toàn là những điều lạ lùng. Anh cứ tưởng rằng phải là ăn những nhà hàng đắt tiền, rượu vang bên cạnh, đi mua sắm ở những thương hiệu nổi tiếng. Có lẽ anh phải học cách từ từ bắt đầu hòa nhập vào thế giới của cô.
Buổi sáng một ngày, Bạch Hiểu Nguyệt tỉnh lại do ánh nắng chiếu vào, cô mở mắt ra vẫn thấy Vân Thiên Lâm đang nằm ngủ. Cô chớp chớp mắt, hình như hôm nay không phải là chủ nhật, sao anh còn chưa dậy, hay là anh ngủ quên?
Tối hôm qua, cô đợi anh xong công việc rồi ngủ chung. Nhưng thế nào thì lại ngủ quên mất. Nhìn Vân Thiên Lâm ngủ ngon lành, cô có chút đau lòng, hai ngày nay anh đều làm việc đến khuya.
Chưa bao giờ Vân Thiên Lâm lại ngủ quên, thế mà hôm nay anh lại ngủ mê man, chắc là anh rất mệt. Bạch Hiểu Nguyệt không nỡ đánh thức anh dậy, cô định xuống giường thì bất ngờ một đôi tay đặt lên eo cô, có chút dùng sức ôm cô lại chặt hơn.
“Em ở lại ngủ với anh một chút nào!” Bạch Hiểu Nguyệt sửng sốt nhìn anh, thì ra anh đã tỉnh có điều chắc là mệt quá nên mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-nhanh-va-chi-sung-mot-nguoi/111230/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.