Chương 170
Đột nhiên Bạch Hiểu Nguyệt suy nghĩ cẩn thận, quay đầu nhìn lại ảnh chụp của mẹ cười cười: “Cảm ơn mẹ, Nguyệt Nguyệt biết nên làm thế nào rồi.” Bạch Hiểu Nguyệt đứng lên đang định trở về.
Phía sau truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, Bạch Hiểu Nguyệt mới vừa xoay người sang chỗ khác, còn không kịp thấy rõ bộ dáng của người tới, đã bị hắn gắt gao ôm vào trong ngực, không thể nhúc nhích.
“Thiếu chút nữa, anh cho rằng không thể tìm thấy em.”
Đây là lần đầu tiên Bạch Hiểu Nguyệt cảm nhận được rõ ràng Vân Thiên Lâm rất sợ hãi, tại sao anh phải sợ hãi? Sợ không thể tìm thấy cô sao? Bạch Hiểu Nguyệt lại nghĩ đến hình ảnh trên weibo, liền cảm thấy trong lòng có chút nghẹn, hít thở cũng trở nên không thông.
“Tại sao điện thoại lại tắt máy, em có biết anh có bao nhiêu lo lắng không, sợ em sẽ xảy ra chuyện.”
Sau khi bình tĩnh trở lại, Vân Thiên Lâm mới bắt đầu hỏi tội, cô ngốc này lá gan cũng lớn thật, dám chơi trò mất tích với anh.
Cơ hồ anh lật tung toàn bộ thành phố lên để tìm người, nếu lại không tìm thấy cô, Vân Thiên Lâm cũng không biết chính mình sẽ làm ra cái gì.
Bạch Hiểu Nguyệt không rõ, rõ ràng là chính anh tắt máy trước, cô không gọi cho anh được, còn nói là điện thoại cô không gọi được. Người đàn ông này cứ thích không nói lý lẽ với cô, chính anh là người sai trước còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-nhanh-va-chi-sung-mot-nguoi/111960/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.