Chương 143
Quả nhiên, Vân Thiên Lâm mới vừa gọi cho Bạch Hiểu Nguyệt, đã bị người thông báo lại là muốn ăn cơm với đồng nghiệp, bảo là anh tự mình giải quyết bữa trưa. Cảm nhận giọng nói của Hiểu Nguyệt tương đối tốt, anh lúc này mới đồng ý.
Vân Thiên Lâm cúp điện thoại nhìn Lăng Phong một bộ dạng vui sướng khi người khác gặp họa. Đôi mắt Vân Thiên Lâm hơi hơi nhíu lại, ẩn ẩn tản ra hơi thở nguy hiểm.
“Đừng nhìn mình như vậy, mình không chịu nổi.”
“Cậu không chịu nổi?” Vân Thiên Lâm tăng thêm khẩu khí, hỏi lại một câu, Lăng Phong lại cảm thấy hình như mình nói lời này có chút sai rồi.
“Không có, cậu nghe lầm đó, mình là đàn ông sao có thể dùng mấy từ mờ ám đó, chắc chắn là cậu nghe lầm rồi.”
Cậu biết cái gì, nói đi!” Quả nhiên, Lăng Phong không thể trốn tránh đôi mắt của Vân Thiên Lâm, chỉ một hành động nhỏ đã bị hắn nhìn ra. Lăng Phong nghĩ thầm, kiếp trước có phải anh mắc nợ Vân Thiên Lâm cái gì không, đời này mới bất đắc dĩ như vậy, mỗi ngày đều bị hắn áp bức, giống như địa chủ.
“Kỳ thật thì cũng không có gì, chính là chị dâu với mèo nhỏ là đồng nghiệp làm chung công ty, hình như quan hệ cũng không tồi lắm, mình cũng chỉ mới phát hiện ngày hôm qua. Chỉ là cô ấy còn không biết, chúng ta là bạn của nhau, cậu nói xem chị dâu mà biết biểu cảm sẽ thế nào.”
“Giúp cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-nhanh-va-chi-sung-mot-nguoi/111987/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.