( Từ chương này trở đi, Nhím sẽ thay các đại từ khác để nghe hay hơn!!!! Không dùng ta – ngươi nữa a)
Ta cảm thấy nói mình là đồ ăn của Tiêu Quân thật là khó nghe , mà hắn thì đúng là động vật ăn thịt, cho nên chính xác mà nói, ta hẳn là một miếng thịt được tẩm gia vị, nướng trên vỉ,mùi thơm ngào ngạt như mùi lợn sữa quay! Nghĩ thế nào, cuối cùng cũng ra con lợn quay! (TT_TT)
Về phần vì sao ta lại nghĩ như vậy, thì còn phải nhớ đến lần bọn ta thảo luận về việc trang hoàng lại ngôi nhà.
Tuy nói là thảo luận, nhưng thật ra đa số là lấy ý kiến của ta, mà hắn thì cũng chỉ góp vài ý kiến nho nhỏ, dù sao đây cũng là nhà của ta, còn không tới phiên Tiêu Quân khoa tay múa chân, chính hắn cũng hiểu rõ điểm này, cho nên từ việc chọn phong cách, cho đến tài liệu tuyển dụng, đều do ta quyết định, phỏng chừng dù hắn có muốn thiết kế cũng chẳng xong, bởi vì mấy mẫu mà hắn chọn không ít thì nhiều cũng bị ta sửa lại tùm lum.
Cuối cùng cũng tới ngày khởi công, thực sự là bản thiết kế bị ta chỉnh đến thất điên bát đảo, khi trong phòng chỉ còn ta với Tiêu lão đại, hắn thoải mái mà uống trà Long tỉnh, còn thoải mái ngồi xem mấy mẫu thiết kế đã được ta sửa, giống như coi ta là không khí.
Mà ta cứ ngồi một bên chờ hắn mở miệng, nhưng hắn cứ lẳng lặng ngồi một bên khiến ta rất muốn đánh cho hắn một trận, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-ta-mua-mot-tang-mot/501362/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.