Mặc Tu Trần cách Ôn Nhiên khá gần. Lúc nói chuyện, hơi thở nam tính ấm áp của anh phả lên tai cô, khiến thân thế cô khẽ run, tim đập bỗng đập loạn nhịp khi được ngón tay thon dài của anh vuốt ve,
Gương mặt trắng nõn cũng đỏ ửng lên.
Cô quay đầu, nhìn thắng vào đôi mắt sâu lắng như hồ nước của Mặc Tu Trần, tim như bị một bàn tay vô hình vuốt ve, theo bản năng mà lắc đầu:
“Không có, không phải em đã quay lại rồi sao?”
Mặc Tu Trần “ừm” một tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên, xem như là hài lòng với câu trả lời của cô. Bàn tay to lớn thả cô lại vào ghế, anh tự tiện bổ sung một câu: “Cơm nước xong, trước tiên là tiễn anh về công ty, anh có chuyện muốn nói với em.”
“Được!”
Ôn Nhiên nhẹ nhàng gật đầu. Thấy Trình Giai đối diện cúi đầu cắn đũa, không biết đang suy nghĩ gì, trong lòng cô hiểu rõ, động tác này của Mặc Tu Trần là cố ý làm để Trình Giai thấy.
Ăn xong, Mặc Tu Trần bảo Cố Khải đưa Trình Giai về khách sạn Nam Cầm, anh ngồi vào vị trí phó lái trên chiếc Aston xa hoa, chờ Ôn Nhiên ngồi vài vị trí lái xe giúp anh cài dây an toàn lại.
Ngửi được hương thơm mát tự nhiên trên người cô, sâu trong con ngươi của anh như lóe sáng. Lúc cô cài dây an toàn xong định lui người lại, đột nhiên anh bắt lấy cổ tay cô.
Cổ tay Ôn Nhiên đột nhiên bị nắm lấy, thân thể cô suýt nữa vì sức mạnh của anh mà ngã nhào vào lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/1656868/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.