“Cậu chủ lớn, tôi vẫn luôn nghe theo chỉ thị của anh mà, anh bảo tôi đi hướng đông, tôi còn không dám nhìn sang hướng tây.
Tiểu Lưu không tin những gì cậu chủ lớn nói, cảm thấy anh lấy mình ra làm vui vẻ, từ kính chiếu hậu nhìn chằm chằm vào nụ cười kỳ quái của anh vài giây, cậu ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, cuối cùng thông minh hỏi một câu: “Cậu chủ lớn, không phải anh lại muốn để cho tôi đi đối phó với người phụ nữ Trình Giai kia đấy chứ?”
Mặc Tu Trần chỉ cười không nói gì.
~k& Trên con đường chính dẫn đến bệnh viện Khang Ninh, ba chiếc xe đang chạy với tốc độ như nhau.
Những nhà cung cấp dược liệu đó đi trên một chiếc xe thương vụ, đi cùng với Lý Thiến. Đàm Mục đi xe của Cố Khải, trước khi lên xe, Lạc Hạo Phong nói mình có chuyện muốn nói với Ôn Nhiên, nên cô lên xe của anh ấy.
“Vừa nãy anh nói có chuyện, là chuyện gì thế?”
Trên ghế phụ, Ôn Nhiên bình tĩnh nhìn Lạc Hạo Phong đang lái xe, anh ấy gần như lúc nào tâm trạng cũng rất tốt, là một người rất biết cách sống.
Lạc Hạo Phong quay đầu nhìn cô, cười nói: “Có chuyện thú vị, không biết cô có hứng thú không. Tôi nói trước nhé, tôi không hỏi ý kiến của cô, là tôi nói với cô một tiếng.”
Trong mắt Ôn Nhiên hiện lên một chút kinh ngạc, thản nhiên hỏi: “Có chuyện thú vị gì thế.”
Bát kể là chuyện gì, ít nhiều gì cũng liên quan đến cô, cho dù không liên quan đến cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/1657097/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.