Sau khi ăn đậu hũ xong, Mặc Tu Trần mới nhận ra, thực ra anh đang tự tìm khỗ.
Ở một nơi như rạp chiếu phim, anh cũng chỉ có thể ôm hôn Ôn Nhiên, không thể làm nhiều chuyện khác, điều này khiến anh cảm thấy khó chịu.
Cuối cùng cũng đợi đến khi bộ phim kết thúc, anh kéo Ôn Nhiên ra khỏi rạp chiếu phim, không muốn ứng phó với Trình Giai và Tiêu Lưu đang đi phía sau, anh liền sải bước đi về phía bãi đậu xe.
“Cậu Mặc, cô Ôn!”
Đẳng sau, Trình Giai dường như biết lý do tại sao Mặc Tu Trần lại vội vàng rời đi, cô ta không kiềm chế được lòng mình, mở miệng gọi họ lại.
Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên quay lại, dùng ánh mắt hỏi cô ta có chuyện gì.
Trình Giai chạy từng bước nhỏ lên phía trước, nhìn Mặc Tu Trần: “Cậu Mặc, bây giờ anh và cô Ôn đi đâu vậy, tôi và Tiểu Lưu không có nơi nào để đi, muốn đi cùng hai người.”
Mặc Tu Trần cụp mắt nhìn Ôn Nhiên trong vòng tay, khẽ nói: “Chúng tôi phải về nhà nghỉ ngơi rồi, cô và Tiểu Lưu cũng về sớm đi, tối nay tôi cho cậu ấy nghỉ, cô có thể giữ cậu ấy ở lại.”
Khuôn mặt của Trình Giai đông cứng lại, khó có thể chấp nhận được sự thẳng thắn của Mặc Tu Trần.
Mặc Tu Trần không thèm để ý đến cô ta nữa, anh nhìn Tiểu Lưu ở bên cạnh, bình tĩnh nói: “Cậu và Trình Giai đều là người lớn, có một số việc không cần phải kiêng dè, sống chung với nhau một thời gian xem thế nào. Đến lúc nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/1657214/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.