Chương 347:
“Cảm ơn anh Vương đã nhắc nhỏ, tôi sẽ chú ý.”
Trong lòng Ôn Nhiên có một tia ấm áp, xem ra người nhà của người quá cố còn lại kia chính là người đã tin vào lời đôn đại.
Cúp điện thoại, cô đưa tay day trán, bước ra khỏi phòng ngủ, bám số của Đàm Mục.
Lúc này, Đàm Mục cũng vừa nói chuyện điện thoại xong, anh ấy đang định cất điện thoại vào túi thì Ôn Nhiên gọi tới.
Nhìn thấy cô gọi, ánh mắt Đàm Mục thoáng do dự, anh ấy mím nhẹ môi mỏng, sau đó trả lời điện thoại: “Alo!”
“Đàm Mục, tôi vừa nhận được cuộc gọi của Vương Diệu Huy. Anh ta nói mới sáng sớm đã có một người lạ gọi điện, nói với anh ta rằng vụ tai nạn ngày hôm qua liên quan đến những người có bối cảnh. Cuối cùng sẽ biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, gia đình của người quá cỗ kia đã tin rồi.”
Vẻ mặt đẹp trai của Đàm Mục phủ một tầng u ám, anh ấy mím môi mỏng: “Hôm nay cô cứ ở nhà nghỉ ngơi, ở công ty và cửa nhà cô đều có phóng viên, chờ Tu Trần trở về sẽ xử lý sau.”
“Tôi còn muốn đến bệnh viện.”
Ôn Nhiên đi xuống phòng khách dưới lầu, thím Trương đang lo lắng đứng ở đó.
“Bạch Tiểu Tiểu đã có người chăm sóc, một ngày cô không đến cũng không sao. Vì người nhà của người quá cố tin vào lời chia rẽ, vậy thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/1657376/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.