Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau
Thái độ của Mai Thùy Hân đã chọc giận Trịnh Thiên Ngọc. Bàn tay hắn nắm lấy cằm cô, dùng sức xoay đầu cô lại để cô hướng mặt về phía mình. “Nói! Đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi!” Kiên nhẫn của Trịnh Thiên Ngọc sắp cạn rồi. “Chuyện này liên quan tới anh không? Anh buông tay!” Mai Thùy Hân hung dữ nguýt hắn. “Không liên quan tới tôi?” Trịnh Thiên Ngọc lạnh lùng cười, “Đừng quên, cô là tình nhân của tôi. Tình nhân thì phải tuân thủ phép tắc của tình nhân.” Tình nhân. Cô là tình nhân của hắn. Còn yêu cầu thứ tôn nghiêm nực cười gì nữa. Mai Thùy Hân cảm thấy mình quá ngu ngốc. Còn tưởng mình là ai chứ? Chẳng qua là đứa tình nhân mà thôi! Hàm răng trắng tinh cắn chặt vành môi nhợt nhạt, Mai Thùy Hân ngước mắt lên, thanh âm lạnh lẽo tới đáng sợ: “Đúng vậy, tôi chẳng qua là tình nhân. Tôi không nên có tôn nghiêm, tôi không nên có tự do. Tôi nghèo khổ, tôi hèn mọn, cho nên, tôi đáng bị người ta đến kêu đi hét, đáng bị người ra đối xử bạo lực. Được tổng giám đốc Trịnh nhìn trúng là vận may lớn nhất đời này của tôi. Tôi nên ngoan ngoãn nghe lời. Ngài nói hướng Đông tôi không được đi hướng Tây. Ngài nói trời quang tôi không thể nói trời mưa. Đúng không?” Một tràng bức xúc mang theo cảm giác rét buốt sắc lạnh cắt lên khuôn mặt Trịnh Thiên Ngọc. Trịnh Thiên Ngọc lặng im nhìn Mai Thùy Hân, trong lúc chấn động, có một loại cảm giác bị tẩy não — Cô gái nhỏ này đang nói gì thế? Từ sau năm mười tám tuổi tiếp nhận sản nghiệp Trịnh thị, đã không còn ai dám dùng giọng điệu kiểu này nói chuyện với hắn. Giọng điệu châm biếm bén nhọn, không kiêng nể chút này, hơn nữa, còn được nói ra từ trong miệng một cô nữ sinh thoạt trông rất yếu đuối. Người đàn ông mạnh mẽ lại kiêu căng vẫn luôn nhìn cô, nhìn rất lâu, chợt khóe miệng câu lên một nụ cười tà ác. Nụ cười kia, âm u lạnh lẽo tới cùng cực. “Mai Thùy Hân, ai cho cô lá gan dám nói với tôi như vậy? Đừng quên ba cô -Mai Bình Thanh còn đang nằm trên giường bệnh mà tôi đã chuẩn bị cho ông ta. Tất cả thuốc men, bác sĩ đều do tôi sắp xếp. Tôi vốn chẳng cần động một ngón tay, cô cũng tan nhà nát cửa.” Nụ cười tà ác bên khóe miệng Trịnh Thiên Ngọc giống như quỷ Satan nơi địa ngục. “Anh muốn làm gì?” Mai Thùy Hân run rẩy nói, gắng hết sức đè nén sợ hãi của bản thân. Trịnh Thiên Ngọc nheo mắt lại nhìn cô, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên: “Cô là một cô gái thông minh, ý của tôi chắc chắn cô hiểu rõ. Bắt đầu từ hôm nay, cô phải tuân thủ mười quy tắc tình nhân của tôi.” “Quy tắc tình nhân?” Mai Thùy Hân nhìn hắn chằm chằm, khuôn mặt cô tái mét, con mắt đã sắp phủ đầy sương mù. “Quy tắc thứ nhất. Bắt đầu từ hôm nay, cô phải bỏ tất cả việc làm thêm, chuyển đến nhà họ Trịnh.” “Quy tắc thứ hai. Bất kể cô đi đâu cũng phải báo cáo với tôi trước và phải nhận được sự đồng ý của tôi.” “Quy tắc thứ ba. Vĩnh viễn không được nói dối tôi.” “Tạm thời nghĩ được ba điều này, còn bảy điều khác sẽ bổ sung sau.” Giọng điệu của Trịnh Thiên Ngọc không để cho Mai Thùy Hân bày tỏ bất cứ phản đối nào. Mai Thùy Hân cúi đầu, mái tóc dài mềm mại tựa như tơ gấm trượt xuống khuôn mặt, che hết biểu cảm của cô. Trong lòng Trịnh Thiên Ngọc không hiểu sao lại mềm đi. Trịnh Thiên Ngọc khẽ gẩy sợi tóc để lộ ra khuôn mặt nghiêng xinh đẹp tuyệt trần cô, chợt dịu dàng nói bên tai cô: “Giờ nói cho tôi biết, người đàn ông tối qua là ai? Là người đàn anh mà cô nhớ mãi không quên kia ư?” Đàn anh? Trần Hoàng Kiên? Trái tim Mai Thùy Hân chợt tắc nghẹn. Đàn anh, Trần Hoàng Kiên của cô. Anh ấy đã sớm tan biến khỏi cuộc sống của cô rồi. Đời này, có lẽ sẽ không còn gặp lại. Mai Thùy Hân ngước mắt lên, hơi cười lạnh, cô bình thản nói: “Không phải. Cậu ấy chỉ là một người bạn bình thường của tôi thôi.” Đôi con ngươi tối tăm của Trịnh Thiên Ngọc nhìn chằm chằm vào Mai Thùy Hân, tựa như muốn nhìn thẳng vào lòng cô. Trong mắt Mai Thùy Hân, Trịnh Thiên Ngọc chỉ nhìn thấy một khoảng trầm lặng. Cho nên, hẳn là cô không nói dối. Trái tim Trịnh Thiên Ngọc không hiểu sao chợt thấy thật thoải mái.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau