CHƯƠNG 167: ĐỪNG TỨC GIẬN NỮA
Trong phòng làm việc xa hoa, đang tiến hành hội nghị cấp cao của Trịnh thị, tổng giám sát phòng tài chính đang báo cáo công việc.
Trịnh Thiên Ngọc hơi mím môi, nghe rất nghiêm túc.
Điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, Trịnh Thiên Ngọc cầm điện thoại liếc nhìn màn hình, khóe môi hơi cong lên: “Alo ~”
Trịnh Thiên Ngọc vừa nói, vừa đứng dậy đi ra ngoài. Bỏ lại tổng giám sát tài chính không biết làm thế nào sững sờ ở đó, không biết nên tiếp tục nói, hay là đợi Trịnh Thiên Ngọc quay lại rồi nói.
Tổng giám sát kỹ thuật bên cạnh trêu ghẹo nói: “Giám đốc Trịnh đi nhận điện thoại rồi. Cô không nghe thấy giọng nói ban nãy của anh ấy sao? Đó gọi là ấm áp như nước, đó gọi là tràn đầy mềm mại, nhất định là điện thoại của bạn gái.”
Tổng giám sát hành chính cũng cười: “Còn không phải sao, tiếng ‘alo’ đó thật là ngọt tới buồn nôn!”
Lời vừa nói ra, Trịnh Thiên Ngọc đẩy cửa vào: “Tôi có chút chuyện phải xử lý, tan họp.”
Tan họp? Mọi người đều không phản ứng kịp. Đây là họp tổng kết quý mà? Báo cáo phải chuyển đến ban giám đốc, sao lại… tan họp rồi?
Trịnh Thiên Ngọc nhìn như không nhìn ánh mắt nghi hoặc của mọi người trong phòng, xoay người rời đi.
Trong góc yên tĩnh nhất của Starbucks, Mai Thùy Hân kêu một ly latte, lại không uống nổi ngụm nào.
Trong lòng cô có một ngọn lửa đang thiêu đốt, thiếu đốt cô ngay cả hít thở cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-mai-thuy-han/60005/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.