Bên ngoài cửa phòng làm việc, tiếng mắng chửi dần dần bay xa, rất nhanh đã không nghe thấy gì nữa. 
Trò hề này cuối cùng cũng kết thúc. 
Trước cửa ban nãy nhốn nháo như chợ vỡ, suýt chút nữa thì mấy anh bảo vệ hỗn chiến với bà Cao, ồn ào hơn cả cái chợ. 
Thư ký gõ cửa, hỏi cô có ổn không. 
“Tôi không sao” 
Giản Hàng soi trước gương trang điểm, cẩn thận từng li từng tí lau nước trên khuôn mặt, tránh làm hỏng lớp trang điểm. 
Năm phút trước, bà Cao xông vào phòng làm việc của cô, hắt thẳng cốc nước to lên mặt, cô không chút phòng bị, né không kịp, bị hắt nước đầy mặt, áo sơ mi phía trước cũng bị ướt đẫm, thấp thoáng trông thấy cả đường viền áo lót bên trong. 
“Liên hệ xong với luật sư rồi chứ?” 
Thư ký: 
“Đã liên hệ. Luật sư nói liên hệ với họ bất cứ lúc nào khi chị không bận nữa.” 
Giản Hàng nhìn đồng hồ đeo tay, cách cuộc họp còn mười một phút, phân phó thư ký: 
“Em đi chuẩn bị mở cuộc họp và tài liệu đi.” 
Thư ký vốn muốn an ủi vài câu, do dự lại thôi. 
“... Vâng, em biết rồi ạ.” 
Cô lo lắng cho trạng thái của Giản Hàng, 
“Hay là pha cho chị cốc cà phê nhé?” 
“Không cần, em đi làm việc đi.” 
Giàn Hàng lau sạch mặt, cầm quyển sổ hộ khẩu bên cạnh máy tính lên, lúc bà Cao hắt nước vào cô, sổ hổ khẩu của cô nào có may mắn tránh khỏi. 
Ban nãy dùng khăn giấy lau qua loa, lớp bìa cũ ướt theo từng mảng nhỏ. 
Giản Hẳng lật sổ hộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-mong-tieu-nhi/1964648/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.