Diệp Khuyết mặt lạnh không lên tiếng, Đường Hoàn Quân liền mở miệng hỏi: “Anh trai, anh muốn nói chuyện gì với em?"
ánh mắt Diệp Khuyết, như chim ưng, sắc bén.
Người đàn ông này, từ lúc sinh ra đã có một khí chất cao quý mạnh mẽ hơn người, giống như tất cả mọi người ở trước mặt anh, đều phải thần phục.
Nhìn thẳng vào Đường Hoàn Quân, giọng lạnh lùng nghiêm nghị mà quyết tuyệt: “Nếu Vãn Nguyên bận bịu, nói vậy cậu cũng bận bịu, như vậy liền không làm phiền hai anh em các người, tôi sẽ mời một giáo viên chuyên nghiệp phụ đạo cho Tảo Tảo, tôi hi vọng, trước kỳ thi tốt nghiệp trung học của Tảo Tảo, cậu chớ quấy rầy cô ấy!"
Nghe thật giống như rất khiêm tốn hiểu chuyện, trên thực tế, lại là ý định xua đuổi.
Đường Hoàn Quân cũng không ngốc, không thể nào không biết ý định của Diệp Khuyết.
Có điều, anh không để ý.
Trái lại cười nói: “Anh trai, em rảnh mà, gần đây em nhàn đến phát chán, lại nói, Tảo Tảo cũng là công chúa nhỏ của mọi người chúng ta, cô ấy phải thi đại học, em làm anh trai, nên dốc một chút sức mọn."
"..."
"Còn có, Tảo Tảo nói cách em dạy làm cô ấy rất dễ hiểu, còn hẹn em, sau này trở thành giáo viên phụ đạo của cô ấy đây!"
Có thể thấy rất rõ ràng, sắc mặt Diệp Khuyết rất khó coi.
Cả người không che giấu nổi, còn lộ ra hàn khí, lạnh đến mức giống như có thể khiến xung quanh kết băng.
Đường Hoàn Quân nhắm mắt làm ngơ, muốn anh rời khỏi Tảo Tảo, không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-ong-xa-phuc-hac-sung-vo-yeu/1848775/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.