Bên bờ hồ sen.
Trì Tảo Tảo chạy tới, cách nhau rất xa, cô đã nhìn thấy Diệp Khuyết.
Bóng dáng người đàn ông cao lớn mạnh mẽ, đứng bên cạnh bờ hồ, mặc một bộ âu phục khéo léo sang trọng, làm nên sự cao quý và khí phách của anh.
Đẹp trai không ai bằng.
Cô lặng lẽ từ bên này đi sang, lặng lẽ đứng ở phía sau anh, sau đó lập tức ôm lấy anh từ phía sau.
Còn không quên làm điều thừa hỏi, “Anh đoán xem em là ai?”
Diệp Khuyết không xoay người, lại không dấu vết kéo móng vuốt nhỏ của cô ra.
Trì Tảo Tảo không vui, vòng đến trước người anh, nhíu nhíu mày, “Anh không cần em?”
Người đàn ông hừ mũi một tiếng, duỗi tay nắm lỗ tai cô, “Trường học, chú ý ngôn hành cử chỉ.”
Trì Tảo Tảo không nghe theo, làm nũng chui vào trong ngực anh, “Không sao, nơi này cũng không có ai.”
“Trì Tảo Tảo.”
“Vâng?”
“Buông anh ra.”
Cô chính là ôm không bỏ, “Không buông, dù sao cũng không có ai, hai chúng ta đã hai ba tuần không gặp, chẳng lẽ anh không nhớ em sao? Thật sự một chút cũng không nhớ sao?”
Biểu tình của Diệp Khuyết không hề gợn sóng, vẻ mặt thản nhiên, “Buông ra, để anh nhìn em.”
Ách!
Có ý gì?
Trì Tảo Tảo hoang mang, quả nhiên buông anh ra, mắt to ngập nước nhìn chằm chằm anh, liên tục chớp chớp, bộ dáng rất là ngốc.
Diệp Khuyết rũ mắt, nghiêm túc lại an tĩnh nhìn cô, cô nhóc rất thấp, chỉ cao đến ngực anh.
Bàn tay to rộng của anh, nhẹ nhàng vuốt ve trên mặt nhỏ trắng nõn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuoi-truoc-yeu-sau-ong-xa-phuc-hac-sung-vo-yeu/1848894/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.