"Nha đầu, con đi học được mấy ngày rồi, cảm giác như thế nào?" trên ghế sa long trong phòng khách, Lãnh Thiên Cuồng ôm Tuyệt Mị quan tâm hỏi.
"Hoàn hảo." Chỉ là đổi cái nơi đọc sách, đối với cô không có ảnh hưởng quá lớn.
Lãnh Thiên Cuồng tay trái vuốt ve tóc dài mềm mại của Tuyệt Mị, trong ánh mắt có thoáng một nét cười, nha đầu này có thể nói hoàn hảo thật sự chính là ngoài dự đoán và suy nghĩ của hắn, hắn cho là nha đầu này sẽ cự tuyệt đi học, bây giờ nhìn lại thấy năng lực thích ứng của nha đầu này rất mạnh.
"Hoàn hảo là tốt rồi, nếu như có cái gì không thích có thể nói ta biết, không cần uất ức mình." Mặc dù biết Tuyệt Mị không thể nào chịu khi dễ, nhưng đứa bé của mình ở bên ngoài, ít nhiều gì cũng rất không yên tâm, hơn nữa nha đầu này lại không để cho hắn phái người đi theo, hắn cũng chỉ có thể dài dòng nhiều mấy câu.
"Ừ." Tuyệt Mị trong đầu thoáng qua một bóng dáng bướng bỉnh, luôn muốn đến gần cô không buông tha, lúc đầu om sòm về sau lại an tĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu thỉnh thoảng thay đổi uất ức, thỉnh thoảng tràn đầy chờ mong, lại như cũ dễ dàng để cho cô cảm thấy đáng yêu, sau lưng lại một mặt hắc ám, làm cho cô không khỏi cảm thán, vô luận là kiếp trước còn là kiếp này, hình như cô luôn hấp dẫn người như vậy ở chung quanh, bề ngoài hiền hòa, sâu trong lòng luôn ẩn nhẫn những ý nghĩ đen tối, không cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-ba/563085/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.