Edit: Quân Ly
Dạ Mộc không nhịn được cười,
"Biết ngươi làm chuyện tốt không thẹn với lương tâm! Hơn nữa, một năm nay ta cũng nghe nói sự tích của ngươi, cái gì bố thí, miễn phí xem bệnh linh tinh đủ thứ.
Nhưng ta rất muốn biết......"
Nàng đè thấp thanh âm,
"Ngươi vẫn luôn làm chuyện tốt, từ nhỏ đến lớn chẳng lẽ ngươi không làm chuyện xấu gì sao?"
Nếu chuyện xấu gì cũng chưa làm chẳng phải chính là thánh nhân sao.
Mà nàng nhẹ nhàng nói lại thật mạnh nện trong lòng Vô Thanh, hai mắt hắn không tự chủ được trợn to nhìn Dạ Mộc.
Lúc trước, nếu có người hỏi như vậy, hắn cảm thấy chính mình nhất định có thể không chút do dự nói, hắn không có đã làm bất luận chuyện xấu gì, hắn chưa từng hại người, cũng chưa từng gạt người, từ khi hắn trở thành chủ trì chùa Thiên Thụ ngày ngày hành thiện đã thành thói quen, hơn nữa vui vẻ chịu đựng.
Nhưng hiện tại, hắn chưa làm qua chuyện xấu sao?
Trong hoảng hốt, Vô Thanh nhớ lại một năm trước, hắn ở chân núi nhìn thấy thi thể khắp nơi.
Lúc trước hắn làm Dạ Mộc tỉnh lại, hơn nữa nội lực pha tạp trong cơ thể nàng chính là bởi vì Văn Phong nói Mặc Lâm Uyên lập tức liền phải tới đón nàng.
Cho nên hắn làm như vậy, chỉ là vì muốn Dạ Mộc đại khai sát giới, giết Mặc Lâm Uyên.
Nhưng hắn không nghĩ tới sẽ có nhiều người đuổi giết Mặc Lâm Uyên như vậy, cũng không nghĩ tới nhiều người đuổi giết như vậy mà Mặc Lâm Uyên vẫn là tới tìm Dạ Mộc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-che-hoan-sung-bao-quan-on-nhu-cua-ta/1609415/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.