Edit: Quân LyThật là, nàng với Văn gia có gì để nói?Mặc Lâm Uyên không cao hứng nhìn nghĩ.Dạ Mộc hướng Văn Tắc cáo từ, sau đó liền về bên Mặc Lâm Uyên, hắn hỏi,"Ngươi nói cái gì với hắn?"Dạ Mộc cười hắc hắc,"Bí mật."Nàng không hy vọng bởi vì mình mà làm Mặc Lâm Uyên với Văn Tắc sinh hiềm khích, Mặc Lâm Uyên lên kế hoạch nhiều năm như vậy mới diệt trừ được hai đại thế gia.
Kế tiếp hắn còn đường dài phải đi, nàng không nói giúp hắn, ít nhất không nên kéo chân sau, cho nên nàng tìm Văn Tắc nói những lời này là hy vọng hắn không cần bởi vì kết cục của Chu Cổ mà sinh ra ý xấu.Mặc Lâm Uyên sau khi nghe xong nhíu nhíu mày, nhưng tay lại rất thành thật đem thịt nướng tới trước mặt Dạ Mộc,"Ăn đi, ngươi cũng đói bụng đã lâu, ăn nhiều một chút để mau lớn."Dạ Mộc không nghe thấy mấy từ cuối hắn nói, vừa thấy thịt nướng thơm phức liền không chút khách ăn một miếng.Mặc Lâm Uyên ngồi một bên cầm chén rượu nhìn nàng, thấy nàng ăn đến vội vàng, không khỏi thầm nghĩ.Ăn như vậy khi nào mới có thể lớn lên đây?Nghĩ đến bộ dáng sau khi trưởng thành của Dạ Mộc, Mặc Lâm Uyên hơi hơi mỉm cười, cảm thấy rất là chờ mong.Tiệc tối này hẳn là chỉ có Dạ Mộc ăn đến vui mừng! Rất nhiều người đều nuốt không trôi, càng nhiều người liều mạng uống rượu muốn say để quên hết những chuyện này.Ngày hôm sau, bởi vì thi thể trong rừng cần thu dọn cho nên hủy bỏ săn thú, mọi người dẹp đường hồi phủ, tuy rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-che-hoan-sung-bao-quan-on-nhu-cua-ta/424072/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.