Sau gần ba tuần nghỉ phép do tai nạn bất ngờ ập đến, cuối cùng Túc Kỳ cũng đã có đủ sức khỏe để trở lại công ty làm việc.
Kể ra công việc thư ký cũng nguy hiểm đến đổ máu, chẳng kém gì công việc vệ sĩ.
Nhưng dẫu sao cũng là do cô tự nguyện đâm đầu vào tình thế nguy cấp thì nào dám trách được ai.
Như thường lệ, cô rạng rỡ bước vào phòng làm việc.
Chuyện cô bị thương do bảo vệ chủ tịch khỏi nhát chém của kẻ gian đã được lan truyền trên các mặt báo.
Khắp công ty ai cũng đều biết và bàn luận rôm rả.
Khi cô nằm viện những người đồng nghiệp cũng đến thăm cô khá đông đúc.
Vậy nên khi thấy cô tươi tắn đi làm trở lại họ cũng vui lây, tuy nhiên cũng vì có chút tò mò về chuyện đã xảy ra, họ muốn được nghe chính chủ kể lại sự việc, sẽ chân thật và kịch tính hơn khi đọc qua báo gấp nhiều lần.
Vừa thấy cô ngồi vào chỗ, các nữ đồng nghiệp cùng phòng lập tức đi đến, đa số là những nữ nhân viên thích "bà tám" và ưa tò mò.
- Cô đã khỏe hẳn chưa?
- Hôm nay trợ lý Ngọc xinh đẹp cuối cùng cũng trở lại làm việc.
- Túc Kỳ à, chuyện cô bị thương vì bảo vệ Nhan tổng rốt cuộc là thế nào vậy?
- Cô can đảm thật, lần này tổng giám đốc hẳn sẽ rất ưu ái cô.
- Mỹ nhân xả thân vì anh hùng sao? Nhan tổng hẳn sẽ rất biết ơn cô đấy.
Nghe mấy lời hóng thớt chuyện của các đồng nghiệp mà cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-doat-ai-tinh-nhan-tong-xin-dung-lai/1922546/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.