Về đến nhà, vừa bước vào phòng anh đã đóng mạnh cửa lại khiến cô giật cả mình.
Lục Tần không chần chừ đè cô xuống giường, xé toạc chiếc đầm cô đang mặc trên người khiến Túc Kỳ hốt hoảng.
Dù trước đây anh cưỡng đoạt cô, nhưng anh chưa từng có hành động thô bạo như thế này.
Chiếc đầm bị anh xé nát vứt xuống sàn, trên người cô chỉ còn mỗi nội y.
Anh đưa tay bóp lấy cổ cô, tuy không siết chặt nhưng đủ để Túc Kỳ hoảng sợ cực độ.
- Cô và Triệu Dĩ Khiêm đã nói gì với nhau?
Túc Kỳ sợ sệt nhìn anh, cô nhỏ nhẹ đáp:
- Tôi chỉ chào hỏi Triệu tổng thôi.
Anh cúi người, nhìn thẳng vào mắt cô:
- Ánh mắt hắn nhìn cô tình tứ như vậy, cô gạt tôi à?
Thái độ này của anh khiến cô rất hoảng, cô chỉ muốn được bình yên ở cạnh anh mà lấy thân kiếm tiền, nhưng xem ra tình cảnh phức tạp này càng đẩy cô vào bế tắc.
- Tôi không có mà.
Anh...làm tôi đau...!
Lục Tần buông tay khỏi cổ cô, ánh mắt cô trong veo nhìn anh, thật sự khiến anh phải mềm lòng.
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, có lẽ cô nhận ra sự dịu dàng nhỏ nhẹ sẽ xoa dịu được cơn tức giận trong anh.
- Tôi thật sự không có gạt anh.
Lục Tần đã bị ánh mắt to tròn thanh thuần lẫn lời nói ngọt ngào của cô làm xiêu lòng.
Dù anh dễ cọc cằn nổi nóng nhưng lại đầu hàng trước ánh mắt của Túc Kỳ.
Anh không nhịn được liền hôn lên môi cô, nút lấy hai cánh môi mềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-doat-ai-tinh-nhan-tong-xin-dung-lai/1922608/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.