Cô vờ nhìn đồng hồ đeo tay rồi đáp lời:
- Nhưng sắp trễ giờ hẹn rồi, em thấy đâu có ngắn lắm.
Lục Tần chợt bế cô lên, cô giật mình liền theo phản xạ mà ôm lấy cổ anh, đặt cô xuống giường, anh chống tay nhìn cô nằm dưới thân, bàn tay còn lại hư hỏng vuốt ve cặp đùi trắng mịn.
- Em muốn thay hay muốn cởi?
Nhan Lục Tần lúc nào cũng lắm trò, cô muốn chọc anh nhưng giờ lại thành ra cô đang bị anh uy hiếp.
Cô chỉ sợ nếu không chịu thay ra, e rằng anh giữ cô ở nhà bằng cách "cởi" như anh vừa nói.
Biểu hiện này của anh quả đúng như cô nghĩ, Túc Kỳ mỉm cười rồi vội đáp:
- Em chỉ đùa thôi, em thay váy khác mà.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lục Tần có cảm giác không tốt về một điều gì đó.
Anh bắt máy, trong khi cô đã vào toilet để thay đồ.
Đầu dây bên kia, giọng nói của Lục Tuyên cất lên:
- Chúng ta đã nghĩ sai nước cờ.
Theo khám xét, trên xe tải chở hàng hoàn toàn không chứa chất cấm hay có bất kỳ điểm gì khả nghi.
Cuộc điện thoại kết thúc cũng là lúc cô bước ra ngoài.
Thấy anh có chút căng thẳng, cô cất lời:
- Có chuyện gì vậy anh?
Lục Tần đang ngẫm nghĩ về chuyện lúc nãy:
- Anh hai vừa gọi điện cho anh.
Kết quả sau khi khám xét xe tải chở hàng của Trí Thắng vẫn không tìm ra được điểm khả nghi.
Quả nhiên Ngọc Cẩn Khôi ranh ma, không dễ dầu gì có thể vạch trần được chuyện buôn bán chất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-doat-ai-tinh-nhan-tong-xin-dung-lai/310939/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.