Sinh nhật của Mao Gia Nhân đã qua một tuần, cũng không biết tối đó xảy ra chuyện gì, Ngô Sư hiện đang né tránh Tất Thanh.
Vốn tối hôm đó xảy ra chuyện gì cũng không ai biết được, nhưng mà hành động trốn tránh Tất Thanh của Ngô Sư, mà Tất Thanh lại cứ truy đuổi theo ở sau, một trốn một đuổi, rất nhanh khiến cho năm người còn lại, kể cả Lăng Sóc, cũng có thể khẳng định tối hôm đó Tất Thanh đã ăn thịt Ngô Sư.
—
Ngô Sư rất bối rối, rõ ràng là sáng hôm sau tỉnh lại là mình bị Tất Thanh ăn thịt sạch sẽ không nhả ra một miếng xương, eo thiếu điều cũng chẳng đứng thẳng lên được, tại sao cuối cùng cậu ta lại bị Tất Thanh thổ lộ, lại đổi thành cậu ta chột dạ chạy trốn khỏi cái tên đầu sỏ Tất Thanh, mà không phải là nhào tới đập cho cái tên Tất Thanh kia một trận mềm xương vậy?
Ngô Sư cúp cua trốn lên thư viện, một quyển sách đặt ở trên bàn, nhưng cậu ta thì lại dùng hai tay túm đầu – một chữ cũng chẳng đọc vào được, trong đầu toàn là chuyện tình của tối hôm đó – thế nhưng chẳng túm được bao nhiêu sợi tóc, cậu ta cắt tóc đầu đinh, tóc chẳng thể túm được, cũng không nhớ rõ ràng được về tối hôm đó.
Chỉ nhớ là lúc đó trong phòng ăn cười hi hi ha ha ăn ăn uống uống, cùng sáng hôm sau ngủ dậy trong tình trạng *** bị Tất Thanh ôm trong lòng, vừa nhúc nhích một cái, thì xương sống rồi eo muốn gãy, lại nhúc nhích thêm cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-doat/1912269/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.