Cái giá 1000 hạ phẩm linh thạch có thể là cái giá mà rất nhiều võ giả có dùng cả đời cũng không trả được, nhưng với Tử Phong mà nói thì không đáng để hắn đặt vào mắt, ít nhất thì so với số tài sản hiện tại của hắn.
Từ Liên thành tiếp tục đi xuống phía Nam khoảng chừng hơn hai ngày đường thì sẽ đến Giác Vi thành, nhưng Tử Phong hắn không quan tâm tới mấy con ngựa có mệt mỏi hay không, dùng hết tốc lực để di chuyển, chỉ nghỉ ngơi vào buổi đêm.
Sau cả ngày vừa điều khiển xe ngựa, vừa chịu đựng nha đầu Diệp Ngưng Tuyết lải nhải, Tử Phong tạm dừng lại giữa rừng, sau khi lấy ra hai căn lều vải cho Hồ Phi Nguyệt và Diệp Ngưng Tuyết, đốt một đống lửa, lấy đồ ăn từ trong không gian giới chỉ chế biến đơn giản và dùng bữa tối, Tử Phong thả lưng xuống mặt đất mà không khỏi thở hắt ra một hơi sảng khoái.
Một người không biết đến mệt mỏi về thể xác như hắn cũng biết mệt mỏi về tinh thần a. Chỉ là hắn còn chưa nằm xuống được tới 5 phút, đã thấy Hồ Phi Nguyệt vén lều lên, sau đó ra hiệu cho hắn tiến vào. Mặc dù không biết nàng ta có chuyện gì, nhưng hắn cũng vẫn nhổm dậy, tiến vào trong lều.
Vừa mới đi vào, một thân ảnh mang theo mùi hương say lòng người nhào vào trong lòng hắn, Hồ Phi Nguyệt không ngừng cọ cọ má vào ngực hắn, khiến Tử Phong không khỏi buồn cười ôm lấy nàng, có thật đây là một siêu cấp cường giả có thể lật cả Càn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-huyet-thien-ma/1082291/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.