"Chúng ta đi thôi."
Diệp Lâm thấy bữa ăn gần như đã ăn xong.
Hơn nữa, hung quang phía trên đầu Susan ngày càng mạnh mẽ hơn.
Diệp Lâm dự định đích thân hộ tống cô ấy về nhà để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Được!” Susan đứng dậy chuẩn bị tính tiền. Kết quả lại phát hiện bữa ăn của họ là miễn phí. Diệp Lâm đưa Susan và rời khỏi tòa nhà Long Môn.
Lúc này, Kim Lũ Y, chỉ huy đội cận vệ Yến Kinh đang đứng bên ngoài từ rất xa cũng chú ý đến Diệp Lâm.
Nhìn thấy anh đi cùng một cô gái xinh đẹp, hai người vừa đi vừa cười nói, không khỏi nắm chặt tay, rất tức giận.
Nghĩ đến mẹ mình đã ngủ sâu dưới đất mà hung thủ gây án chỉ cần ngồi tù năm năm đã có thể bắt đầu lại cuộc sống tự do và hạnh phúc rồi.
"Hừ, tên khốn này! Sống thật là quá thoải mái!"
"Chờ một thời gian nữa tôi đỡ bận nhất định sẽ bắt anh lại!"
Kim Lũ Y nghiến răng nghiến lợi, yên lặng thề trong lòng.
"Cho dù đó là tội danh vô căn cứ, tôi cũng sẽ tống anh vào tù! Đó mới là nơi thuộc về những người như anh!"
Hai người vừa trò chuyện khắp trời nam đất bắc vừa thong thả bước đi trên đường.
Nhưng Diệp Lâm dọc đường quan sát, phát hiện khí đen trên đầu Susan không những không giảm bớt mà ngược lại càng ngày càng tụ lại.
Dường như vận rủi sắp ập đến bất cứ lúc nào.
Điều này không tốt... Diệp Lâm thầm nghĩ: Vốn tưởng rằng rời khỏi tòa nhà, thay đổi môi trường sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-vuot-nguc/1539777/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.