Dù sao Hoa Quân Dương vẫn đang nóng lòng chờ hội chẩn của các bác sĩ bệnh viện Trung Ương để giải độc và chữa lành vết thương, sao có thể cho phép con trai mình quậy phá ở đây được?
"Hừ!" Bác sĩ Trần hừ lạnh một tiếng: “Được thôi, tất nhiên là tôi sẽ nể mặt Hoa đại nhân, nhưng tôi khuyên thiếu gia sau này nên tránh xa đám lang băm đó ra."
Nói xong, bác sĩ Trần xắn tay áo, xoay người rời đi.
“Cha, cha cứ uống viên thuốc này đi.” Lúc này, Hoa Quốc Đống cũng không để ý tới bác sĩ bệnh viện Trung Ương nữa. Thay vào đó, anh ta lấy đan dược ra, thúc. giục cha uống thử: “Nếu không chữa được, con sẽ chặt đứt một cánh tay của mình để đền tội với cha!”
"Nói nhảm!" Hoa Quân Dương xua tay, nói gì cũng không chịu uống. "Hoa đại nhân!" Trước khi rời đi, bác sĩ Trần quay lại nhắc nhở: "Vừa rồi tôi đã
cho ngài uống thuốc rồi. Xin ngài đừng dùng thuốc không rõ nguồn gốc. Nếu làm chậm trễ quá trình điều lếp theo thì tôi không chịu trách nhiệm đâu."
"Bác sĩ Trần cứ yên tâm, tôi sẽ không..." Nói tới đây, Hoa Quân Dương chợt dừng lại.
Bởi vì ông ta thấy con trai mình đang dùng tay phải chặt gãy cánh tay trái của mình.
“Con?" Hoa Quân Dương sửng sốt: “Con làm cái gì vậy?"
Hoa Quân Dương kinh hãi nhìn con trai mình, phát hiện hôm nay lời nói và hành động của anh ta có chút quái dị, chẳng lẽ phát điên rồi sao?
“Ha ha..” Hoa Quốc Đống chịu đựng cơn đau dữ dội, cười toe toét,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-vuot-nguc/1540306/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.