"Vấn Thanh, cô thẹn thùng sao?" Vương Lệ cười nói: "Chúng tôi đều có thể thấy rõ ràng, cô có ý với Diệp Huyền, mà Diệp Huyền cũng thích cô! Tôi cảm thấy hai người có thể thành!"
"Thật sao?" Ánh mắt Trương Vãn Thanh lập tức sáng lên, trong lòng thầm tưởng tượng ra bức tranh đẹp đế khi †ay trong tay cùng trải qua một đời với Diệp Huyền, khiến cô không khỏi mím môi cười: "Xin nhận lời hay của dì...
"Nào, chúng ta uống một ly! Ngày mai cùng đến tập đoàn Lâm thị!"
Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu vô cùng cao hứng nâng ly, mọi người cụng ly uống cạn, tất cả đều ăn mừng vì Diệp Huyền coi bọn họ là bằng hữu!
Bên kia, Diệp Huyền không phí một binh một tốt nào. đã giúp từ nay về sau tập đoàn Lâm thị có người chống lưng, đồng thời có tới hai chỗ dựa!
"Ha ha, thật muốn nhìn một chút dáng vẻ cúi đầu nhận lỗi của Lâm Văn Bạch."
Diệp Huyền thật ra không phải người hẹp hòi gì, nhưng thái độ của Lâm Văn Bạch quả thật khá cực đoan, không thể không trừng trị ông ta một chút! Nhưng cứ như vậy, vấn đề cũng theo đó mà đến rồi.
"Hiện tại mình lại giải quyết một khó khăn không nhỏ. cho tập đoàn Lâm thị, Lâm Thanh Nham nhất định sẽ vô cùng cảm kích."
"Mà trước đó đã trùng hợp bảo vệ cô ấy một lần, khiến cô ấy cảm động rơi nước mắt, có lẽ cô ấy đã thích mình rồi..."
Diệp Huyền nghĩ đến đôi mắt đây nước mắt và vẻ lưu luyến của Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-xuat-the/1111142/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.