"Anh có biện pháp à?" Lâm Văn Bạch nhìn Diệp Huyền: "Vấn đề này là liên quan đến sự hưng suy của cả gia tộc, anh nghĩ tùy tiện là có thể thương lượng được sao?"
"Quả nhiên là đồ nhà quê, không có chút kiến thức, những lời ấu trĩ như vậy mà cũng dám nói rai"
Bây giờ ông không muốn nói thêm một lời nào với Diệp Huyền nữa! Ông cảm thấy nếu nói chuyện với Diệp Huyền nữa thì chỉ số IQ của bản thân sẽ bị hạ thấp!
Lâm Thanh Nham nhẹ giọng nói: "Cha, đừng tức giận, Diệp Huyền cũng là vì suy nghĩ cho chúng ta mà thôi."
"So với lúc đầu nhàn rỗi, hiện tại anh ta sẵn sàng cùng nhau bàn luận, điều này đã rất tốt rồi."
Nói đến đây, Lâm Thanh Nham nhìn Diệp Huyền đầy cảm kích: "Sở dĩ anh ta phế bỏ tay Ngô Long Tôn cũng vì để bảo vệ con và tập đoàn Lâm thị!"
"Nhà họ Phùng cho người đi giết Diệp Huyền, trên thực tế là muốn nuốt chửng tập đoàn Lâm thị chúng ta. Hôm nay Diệp Huyền giết Triệu Mẫn, con cảm thấy anh ta không làm sai."
Diệp Huyền không khỏi thầm ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham ra mặt nói chuyện thay hắn. Ban đầu hắn nghĩ rằng Lâm Thanh Nham nhất định sẽ oán hận hắn vì đã giết Triệu Mẫn, đưa đến phiền phức cho tập đoàn Lâm thị. Không ngờ, Lâm Thanh Nham tỏ ra thấu hiểu, thậm chí còn cảm thấy sự phản kích của hắn là đúng!
Có thể thấy, khi đối mặt với vấn đề này, cô có tầm nhìn xa hơn Lâm Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-xuat-the/1111144/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.