“Cái gì? Mông của tôi...”
Lâm Thanh Nham sững sờ một lát, không ngờ Diệp Huyền lại thảo luận về cái mông của mình!
Cái gì mà to, hếch, đàn hồi?
Lại còn đàn hồi cực kỳ tốt?
Những tính từ thẳng thắn này lập tức khiến mặt Lâm Thanh Nham đỏ bừng: “Đồ bi3n thái, tôi sẽ đánh chết anh!”
“Ha ha! Tôi đi đây!”
Diệp Huyền cười lớn rồi nhanh chóng bỏ chạy.
“Hừ.”
Mặc dù Lâm Thanh Nham không đuổi kịp nhưng cô cũng không tức giận, trái lại không tự chủ được mà lộ ra một nụ cười nhẹ: “Đồ bi3n thái, về nhà tôi sẽ xử lý anh.”
Cô nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, đặc biệt là cảnh Diệp Huyền anh hùng cứu mỹ nhân bế cô lên, trong đôi mắt đẹp của Lâm Thanh Nham lóe lên một tia mập mờ hạnh phúc.
“Cô Lâm, cô đang cười sao?”
Thư ký thì thầm.
“Tôi cười? Không có mà?”
Lâm Thanh Nham tự hỏi, chẳng lẽ thiết lập nữ tổng giám đốc cao ngạo lạnh lùng của cô không giữ được nữa rồi sao?
“Ầm ầm.”
Lâm Thanh Nham lạnh lùng đáp, đôi chân xinh đẹp giẫm lên giày cao gót đi về thang máy.
Trong vô thức, trong lòng Lâm Thanh Nham có thêm bóng dáng của một người.
Người đó dường như là Diệp Huyền.
Phía bên kia.
Sau khi cổ đông đứng thứ hai Lục Chí Phàm khóa cửa cách âm, ông ta tức giận khiển trách Lục Kiên!
“Lục Kiên! Những gì anh vừa làm quá ngây thơ! Nếu anh ném đi uy tín của mình trong tập đoàn thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-xuat-the/1111357/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.