Diệp Huyền trả lời rất thẳng thắn và sảng khoái: “Bệnh của cô ấy đối với tôi mà nói cũng không khó khăn gì."
Trong nháy mắt này khiến cho đám người Vương Tiểu Vũ và bác sĩ Trương mừng như điên không thôi: “Quá tuyệt vời!"
Nhưng Diệp Huyền lại do dự một chút, rồi nói: “Nhưng mà..."
Hai chữ này của hắn, lại khiến cho tim mọi người reo lên: "Nhưng cái gì?”
“Cái đó.."
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Tiêu Băng Tuyết: “Bệnh cũ của cô ấy phát tác, độc tố đã từ lục phủ ngũ tạng đến tâm mạch, bởi vậy tôi phải dùng chân khí bức độc tố của cô ấy xuất ra bên ngoài cơ thế!”
“Hơn nữa, biện pháp trị liệu này căn tôi tiến hành xoa bóp với Tiêu Băng Tuyết một lần, nói cách khác, chính là cần cô ấy cởi hết quần áo ra..”
“Tiêu Băng Tuyết, cô tự mình suy nghĩ cho kỹ đi”
Nghe Diệp Huyền nói vậy, mọi người vô cùng kinh ngạc!
“Cởi hết quần áo ra..."
Tiêu Băng Tuyết nhớ tới dáng vẻ của mình với Diệp Huyền, liền nhịn không được xấu hổ đỏ mặt, vội vàng quay đầu đi, thoạt nhìn tương đối thẹn thùng.
“Cái đó.."
Vương Tiểu Vũ và Vương Phi đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt cũng hơi có vẻ xấu hổ, không biết nên nói cái gì.
“Chị Thanh Nham, nên làm thế nào cho phải đây?"
Trương Văn Thanh gấp đến độ như kiến trên nồi: “Tiêu Băng Tuyết lớn lên xinh đẹp như vậy, dáng người lại hoàn mỹ như vậy, da thịt trắng nốn, nếu anh Diệp Huyền đích thân xoa bóp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-long-xuat-the/235557/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.