Không lâu sau trong phòng ngủ tràn tiếng ra rống giận, tiếp theo đó từng tiếng nỉ non nức nở đứt quãng, kèm những âm thanh vụn vặt nhạy cảm làm người đỏ mặt tim run liên tục thoát ra.
Đêm, còn dài...
Tiêu Đình thỏa mãn ôm người ngọc vào lòng, trằn trọc nâng lên mí mắt, không cách nào ngủ được.
Qua đêm nay hai người phải tạm xa nhau, Tiêu Đình rốt cuộc thấm thía cái gọi là cuộc đời là những chặng hành trình.
Từ trước đến nay vì để bản thân đủ cường đại mạnh mẽ, cô không ngần ngại lăn lộn xông pha khắp nơi lang bạt kỳ hồ.
Nhưng đến khi chân chính tìm được nơi an yên muốn dừng chân, bản thân lại thân bất do kỷ, bánh xe vận mệnh liên tục xoay chuyển nghiền áp mọi thứ, có quá nhiều việc Tiêu Đình không thể không làm, tiếp tục ngày tháng lưu lạc thiên nhai.
Cúi đầu nhìn Mỹ Đổ Toa mệt mỏi dựa vào ngực mình ngủ đến thơm ngọt, nội tâm cứng rắn nháy mắt mềm như bông, trong mắt tràn ngập yêu thương sủng nịnh, xen lẫn chua xót không đành lòng.
Tiêu Đình thở dài khẽ vuốt tóc nàng, thật muốn thời khắc này dừng lại mãi.
Bên ngoài tinh tú nhợt nhạt muốn rời đi chuẩn bị nhường chỗ cho một ngày mới sắp đến.
Cuộc sống vẫn luôn như vậy, cho dù đắc ý vui vẻ hay nản lòng thoái chí, buồn vui mãnh liệt... Ngày và đêm vẫn tiếp diễn, nhân sinh chậm rãi trôi qua, thế giới sẽ không vì bất cứ ai mà dừng lại, việc chúng ta có thể làm chỉ là tiếp tục đi về phía trước.
Bằng cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-ngao-thuong-khung-dong-nhan-dau-pha/1989045/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.