Hắc Báo theo bản năng rống lên một tiếng đầy uy lực, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Tuyết Ma Thiên Viên, Tuyết Ma Thiên Viên bị uy áp của yêu thú cường đại chấn nhiếp, một cảm giác sợ hãi bất an từ sâu trong xương tủy khiến nó vội vàng tháo lui vào trong hẻm núi.
Hắc Báo toàn thân thuần đen, duy chỉ có trên trán xuất hiện ba vệt hoa văn dài màu đỏ rực như lửa, thân hình thon dài rắn chắc, thân cao mười mét lúc đứng lên vừa vặn đối xứng với Tuyết Ma Thiên Viên.
Trên lưng còn có hai đôi cánh bằng lông vũ đen bóng, hai cánh giương cao, khí thế lẫm nhiên chấn nhiếp mười phương.
Trên trời mây đen từ đâu kéo tới vần vũ, một đạo sấm chớp lướt ngang bầu trời như muốn xé rách thương khung, chính tiếng sét đinh tai nhức óc này vô tình làm Tiêu Đình thanh tỉnh lại.
Cô bàng hoàng nhìn lại thân hình của mình lúc này, từ một người đứng bằng hai chân, nay chuyển thành bốn chân, Tiêu Đình thử vài lần cử động hai chi trước và hai chị sau, xoay tới xoay lui vẫn chưa thể thích ứng được với hình hài yêu thú.
"Không ngờ bản thể của mình lại là Báo yêu."
Hai cánh lúc đầu xòe ra đầy khí thế, hiện tại vô cùng vướng víu, chưa quen với việc di chuyển bằng bốn chi, nay lại phải học cách điều khiển hai cánh. Đầu Tiêu Đình hết quay sang trái lại quay sang phải, muốn xếp cánh lại, được bên này thì bên còn lại cứ vươn ra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-ngao-thuong-khung-dong-nhan-dau-pha/1989123/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.