Edit: Kiri
Mấy ngày sau, đường đi rất yên bình.
Giờ đã là đầu thu rồi, nhưng ở nơi này vẫn vô cùng nắng nóng.
Ánh nắng lấp lánh như ánh ngọc, phủ vàng những tán lá xanh mát trong rừng, bên tai đầy những tiếng ve kêu ầm ĩ chói tai nhưng so với tiếng oán giận của Hoa cô nương, thì vẫn còn rất dễ nghe.
Hoa Thiên thất tha thất thểu như chó chết, hai chân sắp rời khỏi mặt đất mà bay lên rồi, oán niệm lầu bầu: “Nóng nóng nóng nóng nóng nóng muốn chết….. chỗ quái quỷ này chỗ quái quỷ này chỗ quái quỷ này……”
Bốp!
Thác Bạt Nhung đánh vào mông hắn một cái, trừng mắt: “Yên nào!”
“Ngao!” Hoa Thiên che mông nhảy dựng lên, hai gò má hơi ửng đỏ, cắn môi nhăn nhó: “Đã hai ngày rồi, cả bóng quỷ cũng không thấy, chẳng lẽ nữ nhân kia đang đánh nhau túi bụi với Đông Sở nên không để ý đến chúng ta?”
Bọn họ đã vào đến Tùng lâm ở biên giới Nam Hàn, qua khỏi cánh rừng này là đến nơi giáp Đại Tần, sau khi bước vào cánh rừng này, mọi người đều cực kỳ cảnh giác, chưa nói đến chuyện độc trùng đã được chứng kiến mà còn có phục kích của Hoa Mị.
Nhưng đã đi được hai ngày mà một bóng quỷ cũng không thấy.
“Không thể nào, Hoa Mị ăn đau như thế, nhất định sẽ không bỏ qua trạm kiểm soát cuối cùng này…….” Công Tôn Liễu hơi nhíu mày: “Nhưng thật kỳ quái…..”
Chưa nói xong hắn đã chợt im bặt.
Chỉ thấy Chiến Bắc Liệt đi đầu đột ngột dừng bước, giơ tay lên.
Mọi người đồng loạt dừng lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-phi-tan-nhan-buu-han/2494926/quyen-3-chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.