Edit: Kiri
Hôm sau, sáng sớm.
Vừa mới tảng sáng mà trong quân doanh đã vang lên tiếng huấn luyện rất khí thế.
Mọi người vất vả suốt hai tháng nay, giờ mới được ngon giấc nên chẳng ai bị ảnh hưởng gì.
Chỉ có Chiến Thập Thất, tỉnh giấc từ rất sớm, tiểu ưng mâu mở to, không biết nên làm gì bây giờ.
“Mẫu thân…….”
Mẫu thân ở bên trái cong cong khóe môi ngủ rất ngon, trở mình, ngủ tiếp.
“Này…..”
Nam nhân ở bên phải vẫn nghiến răng nghiến lợi ngủ như trước, đương nhiên càng không phản ứng.
Mỗ tiểu hài tử suy nghĩ một chút rồi quyết định không quấy rầy bọn họ, lặng yên không tiếng động bò dậy, nhảy xuống đất.
Một nam nhân thầm nghiến răng nghiến lợi, dù đang ngủ cũng biết nhóc con ở giữa đã biến mất, tự động dịch vào trong, rốt cuộc, cũng được ôm sát tức phụ ấm áp.
Lúc tay ôm chặt lấy eo Lãnh Hạ, khóe môi mỗ nam nhếch lên thỏa mãn.
Ừm, ôm tức phụ, ngủ!
Bên này Chiến Bắc Liệt thỏa mãn, bên kia Chiến Thập Thất bĩu môi ra khỏi lều.
Đi qua từng cái lều quen thuộc, trên đường, hễ có binh lính nào gặp nó đều dừng lại tươi cười chào hỏi, có thể thấy được mỗ tiểu hài nhi sau một tháng lăn lộn ở quân doanh, nhân duyên rất tốt.
Đến tận cái lều cuối cùng, nó mới xốc mành cửa lên, thò đầu vào nhìn quanh, tiểu ưng mâu đảo a đảo, cuối cùng khi nhìn thấy giường thì lông mày cong lên.
Mộ Nhị ngây ngô đang ngủ say, bên cạnh còn có một vật nhỏ đen thui, là tiểu hắc hổ, hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-phi-tan-nhan-buu-han/2494931/quyen-3-chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.