Edit: Kiri
(Đường lang bộ thiền hoàng tước tại hậu: bọ ngựa rình bắt ve sầu, chim sẻ chờ sẵn ở phía sau. Ý chỉ những người muốn làm một chuyện gì đó nhưng lại bị người khác lợi dụng cơ hội để làm hại.)
Mùng bảy tháng năm.
Sắc trời tảng sáng, vẫn còn vài phần mờ mịt của màn đêm, ngoài ngọ môn đã có mấy hàng đại thần nghiêm chỉnh.
Giờ mẹo vừa tới, tiếng trống đã vang lên ầm ầm, quan lại vẻ mặt nghiêm túc, nối đuôi nhau đi vào………..
Trên đại điện rộng lớn nguy nga, cạnh Long ỷ bày thêm một chiếc Phượng tọa.
Hoàng hậu mặc phượng bào, trang nghiêm ngồi trên đó.
Hoàng hậu lướt mắt nhìn qua các Hoàng tử triều thần cúi đầu cụp mắt ở phía dưới, ánh mắt dừng lại trên người Mộ Dung Triết và Mộ Dung Tiêu, sau đó mới cất giọng uy nghi.
“Mục đích lâm triều hôm nay chắc các vị khanh gia đều rõ ràng, Hoàng thượng không rõ tung tích, nước không thể một ngày không có vua, Bổn cung đành vượt quyền làm chủ, các khanh gia hãy đề cử một người tài đức vẹn toàn, tạm thời nhiếp chính, chấn chỉnh triều cương, đánh lui Nam Hàn, đưa Tây Vệ ta đến một hồi thanh bình thịnh thế!”
Chúng thần cùng chắp tay, hô to: “Nương nương anh minh!”
Hoàng hậu khẽ gật đầu, giơ tay lên làm một tư thế mời: “Như vậy, các khanh gia đã chọn người nào trong lòng, mỗi người hãy phát biểu ý kiến của mình.”
Phía dưới lặng như tờ, cực kỳ trầm mặc, người người mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, thở mạnh cũng không dám thở.
Mộ Dung Tiêu khẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-phi-tan-nhan-buu-han/79767/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.