Trong bầu trời đêm có ánh sáng nho nhỏ, là sao.
Thẩm Tinh Lê ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không tính là rất sáng, là một loại vẻ đẹp mông lung lại yếu ớt, tại nơi cách trái đất vài tỷ năm ánh sáng, chúng nhấp nháy đặc sắc, Thẩm Tinh Lê không thể nào biết được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngôn Gia Hứa dường như cũng bị ánh sao hấp dẫn, cùng cô thưởng thức một lúc. Hai người dựa vào nhau rất gần, cô có thể ngửi thấy được mùi thơm nhàn nhạt trên người anh, lần này không phải là nước hoa, chắc là mùi thơm quần áo, ai biết chứ.
Dù sao anh có mùi gì cô đều thích.
Lúc ý thức được vấn đề này, Thẩm Tinh Lê bị bản thân dọa sợ hết hồn.
Cô đều thích?
Thích cái gì?
Nhìn một lúc đau cổ, Thẩm Tinh Lê cúi đầu xuống, Ngôn Gia Hứa cùng cô ngồi trên bậc thang trong vườn hoa, mở chân, một tay chống trên mặt đất sau lưng cô, một tay nắm vuốt chiếc điện thoại của cô.
Cô ngửa đầu ra sau, sống lưng yếu ớt của cô bé sượt qua đoạn cánh tay lộ ra ngoài của anh.
Ngôn Gia Hứa miễn cưỡng kề về phía trước, vừa vặn đụng vào, càng giống như là đẩy phía sau lưng cô một cái. Anh tạm thời buông xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cuong-sung/2263156/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.